Chương 23

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 23

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Sự Chiếm Hữu Trong Từng Hơi Thở
Văn Sâm vừa nói vừa bắt đầu cởi áo phông của mình ra. Vừa rồi vội vã muốn chiếm đoạt cô, quần áo cậu còn chưa kịp cởi hết, chỉ tụt quần xuống. Giờ đây, cậu muốn da thịt kề da thịt, muốn cảm nhận cô trọn vẹn nhất.
Nam sinh tuổi tuy rằng không lớn, nhưng nhờ rèn luyện thể thao cường độ cao hàng năm, cơ thể cậu đẹp như một bức tượng điêu khắc. Áo được vứt sang một bên, lộ ra cơ ngực rắn chắc, cơ bụng sáu múi rõ nét, rãnh bụng sâu hun hút dẫn xuống vùng cấm địa. Ở hai bên eo là những đường cơ xiên V-cut quyến rũ chết người.
Ngôn Hi nhìn thấy cơ thể trần trụi của đàn ông ở cự ly gần như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên. Cô khẩn trương, mặt đỏ bừng, ánh mắt lảng tránh, muốn né tránh sự áp bức từ thân hình nam tính ấy.
Chỉ là cô còn chưa kịp nhúc nhích, Văn Sâm liền vươn tay bóp chặt eo cô, kéo mạnh cô vào trong lòng ngực trần trụi, nóng hổi của cậu.
“Chị thẹn thùng cái gì? Vừa rồi không phải còn xem phim sex thật hăng say, nhìn thằng đàn ông kia chằm chằm sao?”
“Tôi không có…”
Văn Sâm ôm cô ngồi dậy, xoay người ngồi xuống ghế sô pha, kéo cô ngồi lên đùi mình. Tư thế hai người nhất thời thay đổi. Vừa rồi là nữ dưới nam trên, bây giờ là nữ trên nam dưới, mặt đối mặt.
“Nếu không có vậy tránh cái gì? Nhìn em đi.”
Văn Sâm cúi đầu, dùng tay nâng cằm cô lên, khóe môi cong cong trêu ghẹo.
Ngôn Hi nghiêng mặt đi, kháng cự đẩy vào ngực cậu, nhưng bàn tay cậu như gọng kìm, một tay ôm eo, một tay giữ gáy, làm cô không có chỗ trốn.
“Vừa rồi chúng ta đã làm tình, tinh dịch của em còn đang chảy trong người chị, hiện tại chị mới thẹn thùng, có phải hay không phản ứng có chút chậm?”
Cậu dùng ngữ khí ngả ngớn cùng tà ác nói chuyện với cô, còn mạnh mẽ ôm cô ép sát vào cơ thể mình, khiến hai bộ ngực chạm nhau. Ngôn Hi sinh ra một cảm giác tự ti và tủi nhục. Cậu đem cô trở thành cái gì? Dụng cụ tình dục? Một món đồ chơi để thỏa mãn dục vọng của cậu sao?
“Chị còn tức giận sao?” Thấy cô im lặng, Văn Sâm hỏi nhỏ.
Ngôn Hi cúi đầu không nói lời nào, mắt nhìn xuống đùi mình.
“Chụt.”
Văn Sâm bỗng nhiên hôn chụt lên môi cô một cái. Cô giật mình, chưa kịp phản ứng thì cái thứ hai, rồi cái thứ ba rơi xuống. Cậu hôn rải rác lên môi, lên má, lên mũi cô, giống như một con cún con nhiệt tình liếm láp chủ nhân, làm cô không chống đỡ được.
“Văn Sâm, cậu… cậu đừng như vậy.”
“Đừng làm gì?”
“Đừng hôn loạn.”
“Không được, em phải hôn đến khi chị hết giận thì thôi. Chị còn giận là em còn hôn, hôn đến khi miệng chị sưng lên mới thôi.”
“……”
Ngôn Hi sao có thể đấu lại sự mặt dày của cậu: “Tôi không tức giận. Cậu dừng lại đi.”
“Thật không?”
Văn Sâm dùng ngữ khí thật cẩn thận, có chút lấy lòng, ánh mắt long lanh như cún con nhìn cô. Ngôn Hi nghe xong, ngẩng đầu lên, cảm giác cậu đã trở lại là nam sinh tỏa sáng như ánh mặt trời mà cô từng ngắm nhìn qua cửa sổ. Đôi mắt cô lấp lánh, trong veo nhìn cậu: “Ừm!”
Đôi mắt cô tinh xảo, xinh đẹp giống nhân vật anime, như một làn nước suối tinh khiết, phản chiếu hình ảnh của cậu. Văn Sâm nhìn vào đôi mắt ấy mà tim lỡ nhịp.
Trong lúc cô thả lỏng, đôi chân dài đang dạng ra hai bên hông cậu hơi hơi động đậy, vô thức cọ xát vào hạ bộ đang cương cứng của Văn Sâm.
“Ưm!!!”
Nam sinh khẽ rên một tiếng đầy đau khổ và sung sướng. Cậu vội vàng đưa tay tách hai chân cô ra rộng hơn, ấn chặt hông cô xuống, để vùng kín của cô áp sát vào vùng kín của cậu qua lớp da thịt.
Bàn tay cậu trừng phạt vỗ mạnh vào mông cô một cái “đét”.
“Tiểu dâm đãng, một lát cũng chịu không nổi sao? Lại muốn dụ dỗ em?”
Ngôn Hi : “…..” Cô oan uổng quá!
Văn Sâm cầm thú đã trở lại. Ánh mắt cậu lại tối sầm xuống.
“Chị chờ không kịp phải không? Muốn ăn gậy thịt nữa à?”
“Tôi không có, cậu buông tôi ra! Đồ điên!”
“Khẩu thị tâm phi.”
Hai tay Văn Sâm nặng nề vuốt ve đùi non của cô, trượt từ đầu gối lên đến tận bẹn. Cảm giác da thịt trơn mịn khiến cậu thoải mái không ngừng thở gấp. Cô gái nhỏ có đôi chân dài trắng nõn lại thẳng tắp, làn da bóng loáng như lòng trắng trứng gà, hai tay cậu sờ lên, cảm nhận sự mềm mại và đàn hồi, thật sự mất hồn.
Chỉ là vuốt ve chân cô thôi mà ánh mắt Văn Sâm càng ngày càng u ám, dục vọng càng bùng cháy.
“Về sau chị Ngôn Hi chỉ được mặc váy ngắn trước mặt em thôi, biết chưa?”
“?”
Ngôn Hi nhìn cậu đột nhiên hung ác bá đạo, khó hiểu: “Vì sao vậy?”
Vì sao? Chân cô đẹp như vậy, đi ở trên đường gặp biến thái nhìn chằm chằm thì làm sao? Cậu sẽ móc mắt bọn chúng ra mất.
“Không có gì, em sợ chị quá xinh đẹp, em sẽ nhịn không được mà đè chị ra làm ngay trên đường cái.”
“…….”
Cậu nói như vậy làm Ngôn Hi rùng mình, thật sự không dám mặc váy nữa.
“Được…..” Cô lí nhí đáp.
Văn Sâm vuốt chân cô, càng sờ càng khó nhịn, tiểu huynh đệ bên dưới trướng đau không chịu được, nó đang gõ cửa đòi vào nhà. Gấp không chờ nổi muốn tìm chỗ phát tiết, muốn chui vào cái động ướt át kia.
Cậu đột nhiên luồn tay vào giữa hai chân cô, sờ vào tiểu huyệt. Ngôn Hi vừa mới trải qua một hồi cao trào, lúc này nơi đó vẫn còn ướt dầm dề dâm thủy, mẫn cảm vô cùng. Khi ngón tay cậu chạm vào, cô theo phản xạ có điều kiện mà co rút lại, thịt mềm bên trong mút chặt lấy ngón tay cậu.
“A… Chị khát như vậy, thiếu chút nữa đem ngón tay em nuốt vào rồi.”
Nghĩ đến cô vì cậu mà ướt át, nhạy cảm như vậy, Văn Sâm lộ ra nụ cười thỏa mãn.
“Cậu…..”
Tay Ngôn Hi định đánh vào cơ ngực của cậu nhưng bị Văn Sâm dễ dàng bắt được, giữ chặt.
“Vừa rồi chị trách em làm đau, hiện tại đổi thành chị động thủ đánh em sao? Hư quá.”
Văn Sâm thật sự đã rất kiên nhẫn. Mày kiếm nhăn lại, mồ hôi rịn ra trên trán. Tiểu huynh đệ nhô lên, quy đầu nóng hổi cọ xát vào cửa mình ướt át của cô. Nếu như không phải thật sự yêu cô, thương cô, cậu căn bản không thể nhịn đến bây giờ mà chưa đâm vào.

Bình luận (0)

Để lại bình luận