Chương 25

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 25

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Nụ Hôn Đoạt Mạng Và Đỉnh Điểm Khoái Lạc
Cậu sướng đến mức không khống chế được lực đạo bàn tay, xoa nắn mạnh bạo như đang nhào bột. Chỉ xoa hai ba lần, kết hợp với cú thúc mạnh bên dưới, liền đem Ngôn Hi đẩy thẳng lên đỉnh cao trào.
“Aaaaa!”
Không đến mười phút từ khi bắt đầu hiệp hai, nữ sinh liền ngẩng cao chiếc cổ thon dài, hét lên một tiếng thất thanh, thân thể cong vòng.
Một luồng dâm thuỷ nóng bỏng, ồ ạt từ huyệt nhỏ tuôn trào ra, bị dương vật to lớn của nam sinh đang lấp đầy cửa hang chặn lại hơn phân nửa, nhưng áp lực quá lớn khiến nó phun trào, tưới ướt đẫm phần gốc dương vật và bụng dưới của cậu.
Giống như được một chén cháo nóng, trơn tuột rót lên, Văn Sâm sướng đến tay cũng tê rần, da gà nổi khắp người.
“Chị thật nhiều nước, thiếu chút nữa làm em chết đuối trong này rồi.” Cậu gầm gừ, cảm nhận sự co bóp điên cuồng của âm đạo cô đang massage cho “cậu nhỏ” của mình.
Ngôn Hi đang đắm chìm trong cơn khoái cảm cực độ, từng đợt ánh sáng trắng đen luân phiên nổ tung trước mắt. Cô cảm thấy thân mình nhẹ bẫng như đang phiêu du trên chín tầng mây xanh, tai ù đi, cái gì cũng không nghe được, chỉ còn lại cảm giác sung sướng lan tỏa khắp tế bào.
Cô chìm đắm trong dục vọng, chính là bị Văn Sâm làm cho sướng đến mất hồn.
“Chị thật là không kiên nhẫn, mới thế đã ra rồi? Đoán xem hôm nay chị có thể cao trào bao nhiêu lần?”
Văn Sâm ác ý không dừng lại để cô tận hưởng dư âm, mà tiếp tục di chuyển, đánh gãy cơn cao trào của cô. Dương vật lại bắt đầu điên cuồng thao lộng âm hộ đang co thắt, lại một lần nữa đưa cô lên một đợt sóng khoái cảm mới, cao trào liên tiếp, ép cô không thừa nhận sự dâm đãng của cơ thể mình cũng không được.
Bao nhiêu lần? Mỗi một lần cậu thúc vào đều như đưa cô đến tận mây xanh rồi thả rơi xuống vực sâu của khoái lạc.
“Văn Sâm, từ bỏ, đừng động ô ô… Em chịu không nổi…”
“Chị thật ích kỷ, chính mình cao trào sướng rồi liền muốn mặc kệ đứa em này sao? Em còn chưa có bắn đâu, nó vẫn cứng ngắc đây này.”
Cậu dùng sức nhấn eo cô xuống, đem dương vật của mình chọc thật sâu, lút cán, lại hung hăng thọc vào rút ra mấy cái như trừng phạt.
Bởi vì cắm quá sâu, chạm đến tận cùng, Ngôn Hi lại cảm thấy đau tức bụng dưới. Cậu dài như vậy, có thể hay không thọc thủng tử cung của cô?
“Văn Sâm từ bỏ, đừng đâm vào bên trong quá, tôi sợ…”
“Sợ cái gì? Sợ em thọc chết chị sao?” Văn Sâm cười khẩy, mồ hôi trên trán nhỏ xuống ngực cô.
“Yên tâm, cho dù em chết, chị cũng sẽ sống thật tốt. Bởi vì em sẽ bảo hộ chị chu toàn cả đời này.”
Ngôn ngữ ô uế, thô tục trên giường của cậu, lại vô ý chứa đựng một lời hứa chân thành, làm trái tim Ngôn Hi xúc động mạnh. Từ nhỏ đến lớn, người làm cô tổn thương, khiến cô muốn tìm cái chết thì rất nhiều, nhưng người nói sẽ bảo hộ cô, đặt cô lên trên cả mạng sống của mình thì lại không có một ai.
Ngôn Hi rưng rưng nước mắt, chủ động ôm lấy cổ cậu, kéo đầu cậu xuống và nhẹ nhàng hôn lên môi cậu. Một nụ hôn đầy biết ơn và rung động.
Văn Sâm sững sờ trong tích tắc, rồi lập tức đáp lại cô bằng một nụ hôn cuồng nhiệt, sâu thẳm. Môi lưỡi triền miên, nước bọt giao hòa, ướt át. Chiếc lưỡi nho nhỏ, rụt rè của Ngôn Hi bị lưỡi của Văn Sâm cuốn lấy, ức hiếp, truy đuổi không có chỗ trốn.
Cậu cạy mở hàm răng cô, từng ngụm từng ngụm mút lấy mật dịch thơm ngọt trong miệng, bá đạo như muốn hút hết không khí trong phổi cô, muốn nuốt trọn linh hồn cô.
Ngôn Hi chưa từng có kinh nghiệm trong việc hôn môi sâu như thế này, sao có thể chịu được kỹ thuật điêu luyện của cậu. Chỉ chốc lát sau liền không thở nổi, mặt bị nghẹn đến đỏ bừng, thiếu dưỡng khí. Tay nhỏ nắm thành quyền liều mạng đánh thùm thụp vào lồng ngực rắn chắc của cậu để cầu cứu.
“Ô ô ô, buông ra ô ô ô… nghẹt thở…”
Văn Sâm lại cố tình ác liệt đến cực điểm. Không những không thả cô ra để thở, tay cậu còn gắt gao ấn chặt cái ót của cô, ép cô sát vào mặt mình, điên cuồng hôn lấy, chiếm đoạt môi cô.
“Ô ô ô ~”
Hít thở không được, Ngôn Hi mở to mắt, hoảng sợ tột độ. Bên trên bị bịt miệng, bên dưới Văn Sâm lại bắt đầu tăng tốc độ thao cô. Cậu giống như đem cô trở thành búp bê bơm hơi mà tàn nhẫn thao trên sô pha, vừa thao vừa đoạt lấy không khí, tay còn không quên xoa nắn vú bự của cô một cách thô bạo.
“Ô ô ô…”
Cảm giác hít thở không thông cùng khoái cảm mãnh liệt, nỗi sợ hãi và sự hưng phấn cùng nhau đánh úp tới như sóng thần. Trong đầu Ngôn Hi như có pháo hoa nổ tung đùng đoàng. Đồng tử cô giãn to, thất thần vì khoái cảm quá tải.
“Ô ô ô ~”
Cô sợ hãi đến cực điểm, lại không thể phản kháng, chỉ có thể phát ra những tiếng rên ư ử trong họng. Nhưng Văn Sâm lại càng ngày càng nhanh, như một cái máy đóng cọc tốc độ cao, không đem cô thao chết, không rút cạn sức lực của cô thì quyết không bỏ qua.
Tim cô đập gia tốc kịch liệt như muốn vỡ ra, cả người ửng hồng như tôm luộc, thân mình run rẩy bần bật. Ngôn Hi bị thao đến chảy nước mắt giàn giụa. Đang lúc cô cảm thấy mình sắp chết vì ngạt thở và sướng, Văn Sâm mới chịu buông lỏng môi cô ra.
“Hô… hộc…”
Như một con cá sắp chết khô được thả trở lại biển, Ngôn Hi há miệng hít lấy hít để từng ngụm không khí quý giá. Thân thể cô mềm nhũn như vũng nước, nằm bẹp trên người cậu.
Văn Sâm lại sướng như kẻ nghiện thuốc vừa được hút một hơi dài. Hai tròng mắt đỏ bừng đầy dục vọng, cậu cúi xuống cắn mạnh vào đầu vú đang cương cứng của cô.
“A ~ Văn Sâm, Văn Sâm không cần cắn… đau…”
“A a a a â, quá mạnh, nhẹ một chút, ưm ~”
“Dừng lại, dừng lại, quá nhanh, sắp chết rồi, chậm lại đi a…”
Tiểu huyệt bị côn thịt cứng rắn như sắt của cậu thao đến tơi bời, nhưng cũng thoải mái đến tận cùng. Ngôn Hi mẫn cảm cong eo lên đón nhận, vô tình đưa hai bầu vú trắng như tuyết dâng đến tận miệng cậu để cậu thỏa thuê hút cắn, để lại những dấu răng đỏ chót.

Bình luận (0)

Để lại bình luận