Chương 26

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 26

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Lời Tỏ Tình Của Kẻ Điên Tình
Cô ngửa đầu cao, cổ trắng ngần lộ ra đường gân xanh mờ nhạt, không thể khắc chế được dục vọng đang dâng trào mà kêu lên thất thanh. Trong phòng, âm thanh duy nhất còn tồn tại là tiếng nam sinh hung hãn va chạm xác thịt “bạch bạch bạch” thô thiển, hòa cùng tiếng rên rỉ ướt át của cô gái.
Văn Sâm ôm chặt mông cô, điên cuồng cắm rút liên tục hơn mười phút nữa. Dục vọng dồn nén, gấp gáp không thể chờ đợi cuối cùng cũng được thỏa mãn phần nào. Động tác của cậu hơi chậm lại một chút, nhưng vẫn duy trì nhịp độ sâu và mạnh. Ngôn Hi đã kêu đến khàn cả giọng, cổ họng đau rát.
Ngoài cửa sổ, mặt trời đã lên cao, rực rỡ chiếu rọi vạn vật. Một tia nắng vàng xuyên thấu qua rèm cửa sổ, chiếu vào hai thân thể đang quấn lấy nhau, triền miên không rời trên chiếc sô pha chật hẹp.
Ngôn Hi hai mắt đẫm lệ, sưng đỏ, hiển nhiên là bị thao đến không chịu được nữa. Cô vừa định mở miệng trách cứ nam sinh quá mạnh bạo, thì ánh mắt chợt dừng lại trên khuôn mặt cậu.
Cậu đang hơi nhắm mắt, tận hưởng khoái cảm. Lông mi đen, dài và nồng đậm rợp bóng xuống gò má. Vầng trán cao lấm tấm mồ hôi, sống mũi cao thẳng tắp đầy nam tính, cho đến cánh môi mỏng gợi cảm đang hơi hé mở thở dốc.
Vài giọt mồ hôi từ trán lăn xuống thái dương, trượt qua hầu kết đang chuyển động, rồi rơi xuống cơ ngực rắn chắc, bóng loáng mồ hôi. Mỗi thớ thịt trên người cậu đều cân xứng, mượt mà, tràn đầy sức mạnh. Ánh nắng buổi sáng mạ lên người cậu một lớp vàng kim, khiến cậu rạng rỡ, chói mắt như một vị thần Hy Lạp trẻ tuổi.
Trong đám đông, cậu luôn là người nổi bật nhất, chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn thấy, cực kì anh tuấn và cuốn hút. Vài ngày trước, cậu còn là một sự tồn tại xa vời, vô hình trong mắt cô. Hiện tại, cậu lại đang ở trong cơ thể cô, cùng cô gắt gao hòa làm một.
Ngôn Hi nhìn cậu đến say mê, ngẩn ngơ. Nhưng càng nhìn, càng suy nghĩ, cô lại càng cảm thấy tội lỗi. Đặc biệt là khi liếc thấy những mảnh vải đỏ rách nát của chiếc váy nằm vương vãi trên sàn. Không lâu về trước, Văn Nguyệt còn hào hứng khoe chiếc váy này, nói rằng chỉ cần mặc vào, đàn ông nào cũng sẽ bị hớp hồn. Kết quả… cô lại mặc nó cho em trai của bạn thân nhìn, và bị cậu xé tan nát để chiếm đoạt cô. Lời tiên đoán đã thành sự thật theo cách trớ trêu nhất.
“A a a ~”
Dòng suy nghĩ miên man của Ngôn Hi bị cắt đứt bởi cú thúc mạnh đột ngột của nam sinh. Cậu dường như cảm nhận được sự lơ đễnh của cô.
Đôi mắt Văn Sâm vẫn chưa mở, nhưng khóe môi đã hơi nhếch lên một nụ cười đắc ý, như thể đã sớm phát hiện cô đang ngắm mình thất thần. Bất quá, là thất thần vì vẻ đẹp của cậu, nên cậu rộng lượng bỏ qua, thậm chí còn thấy vui.
“Chị…” Nam sinh lười biếng mở mắt, ánh nhìn sâu thẳm, nguy hiểm giống như một con báo gấm đang vờn mồi. “Có phải cảm thấy em rất đẹp trai, rất tuấn tú không?”
“Thì… cho là vậy đi.” Ngôn Hi đỏ mặt, khẩu thị tâm phi quay đi.
“Thật không? Chỉ là ‘cho là vậy’ thôi sao?”
“A ưm, đừng a a ô ~”
Văn Sâm ác độc nhấn eo cô xuống, dương vật đâm sâu lút cán làm cho Ngôn Hi kêu thảm thiết, cả người run lên.
“Chị lại không thành thật rồi.”
“Văn Sâm, đừng, đừng động nữa… em mệt…”
“Văn Sâm? Còn gọi em là Văn Sâm?” Cậu nhíu mày không hài lòng.
“Không gọi cậu là Văn Sâm thì phải gọi là gì?”
“Chị nói xem, em là gì của chị?” Văn Sâm hỏi, mỗi chữ lại kèm theo một cú thúc nhẹ nhưng sâu, đánh vỡ thần trí đang mơ hồ của cô, khiến cô không thể tập trung suy nghĩ.
“Cậu là… em trai của bạn thân tôi.”
“Em trai của bạn thân?” Nghe thấy đáp án xa cách này, ánh mắt Văn Sâm lập tức ảm đạm, tối sầm lại như bầu trời trước cơn bão. Cậu cực kì không hài lòng.
Cậu hung hăng bóp eo cô, giữ chặt cô lại, ấn xuống vài phần cho dương vật tiến sâu hơn: “Em trai của bạn thân sẽ làm chị rên rỉ thế này sao? Sẽ ăn vú chị, đánh mông chị, bắn tinh vào trong chị sao?”
Nói xong, cậu dùng sức đánh “chát” vài cái vào mông trần của cô. Đánh từ phía sau, lực tác động khiến tiểu huyệt phía trước đang bao lấy vật thô to cũng co bóp, run rẩy theo. Những lớp thịt mềm mại bên trong hút chặt lấy Văn Sâm khiến cậu sướng đến thở gấp, da đầu tê dại.
“Không nghĩ tới cô giáo Ngôn còn có niềm đam mê loạn luân này? Thích dùng âm hộ nhỏ hút chặt dương vật của em trai bạn thân à?”
“Cậu… Đồ khốn…”
Ngôn ngữ thô tục, trần trụi của cậu làm Ngôn Hi cảm thấy thẹn thùng muốn chết, nhưng sinh lý cơ thể lại phản bội cô. Tiểu huyệt càng bị kích thích càng chảy ra nhiều nước, tưới ướt đẫm côn thịt lớn của cậu, muốn khống chế cũng không được.
Văn Sâm sướng đến hai mắt nheo lại, cúi đầu nhìn xuống nơi giao hợp. Tiểu huyệt không ngừng co bóp, chảy nước như đang chảy nước miếng thèm khát dương vật của cậu, nuốt trọn lấy cậu.
“Chị xem, âm hộ nhỏ của chị thèm khát em đến mức nào này, đem em ăn vào tận gốc còn chưa đủ sao? Chảy nước lênh láng thế này.”
“Cậu đừng nói nữa…” Ngôn Hi đưa tay che cái miệng độc địa, tạo nghiệp của cậu lại.
Văn Sâm nhìn bộ dạng thẹn thùng, xấu hổ của cô. Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, trắng như tuyết giờ đỏ bừng, bị tóc đen rối tung vây lấy, toát lên vẻ linh khí bức người, đẹp không sao tả xiết. Cậu nhìn thế nào cũng không đủ, càng nhìn càng yêu, càng nhìn càng muốn làm.
Thần trí cậu có chút mơ màng vì tình yêu và dục vọng. Văn Sâm gỡ tay nhỏ mềm ấm của cô ra, đan mười ngón tay vào nhau, siết chặt: “Em quả nhiên đoán không sai, công phu trên giường của chị thật sự rất tốt, rất tự nhiên, kêu cũng đủ lớn, đủ dâm, so với những cô gái khác tốt hơn nhiều.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận