Chương 28

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 28

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Lời Thú Nhận Sau Cơn Mê
“Chị, em bắn… đem em ăn vào đi! Ăn đến tận cùng bên trong! Nuốt hết tinh trùng của em đi!”
“A! A a a ~”
Ngôn Hi bị dòng tinh dịch nóng bỏng bắn vào sâu bên trong, cảm giác như bị thiêu đốt. Cô dùng hết một tia sức lực cuối cùng để khóc kêu, rồi rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, mắt tối sầm lại, ngất xỉu trong vòng tay vững chãi của cậu.
Lần đầu tiên nếm trải mùi vị đàn ông, lại bị làm đến cao trào liên tiếp hai lần, thể lực yếu ớt của Ngôn Hi không thể chống đỡ nổi cường độ điên cuồng của con thú trẻ tuổi này.
Trong lúc cô ngất đi, không biết Văn Sâm tinh lực tràn đầy còn chơi đùa cô bao lâu nữa. Khi tỉnh lại, trời đã ngả về chiều. Ngôn Hi chỉ cảm thấy cả người đau nhức vô cùng, xương cốt như bị ai tháo rời ra rồi lắp lại một cách cẩu thả.
Cô hơi hơi xoay người, cảm giác mình bị một vật nặng đè lên, không động đậy được. Đôi mắt run rẩy mở ra, đập vào mắt là lồng ngực rắn chắc của Văn Sâm. Cậu đang chìm trong giấc ngủ, cơ thể trần trụi chặt chẽ dính sát vào người cô, da thịt kề da thịt.
Đôi tay cậu ôm chặt eo cô như gọng kìm, một chân dài gác lên chân cô, giữ cô lại. Đầu cậu hơi hơi chôn vào hõm cổ cô, hít hà mùi hương cơ thể cô ngay cả trong giấc ngủ. Nghiễm nhiên chính là một bộ dáng tuyên thệ chủ quyền, tư thế chiếm hữu bá đạo tuyệt đối.
Khi cậu tỉnh và muốn cô, tư thái thập phần sắc bén, hung hãn làm cho người ta sợ hãi. Nhưng khi ngủ, ngũ quan an tĩnh, đường nét mềm mại tựa như một đứa trẻ vô hại, thiên thần. Chỉ có sống mũi cao thẳng tắp là vẫn giữ vẻ sắc bén, kiêu hãnh.
Ngôn Hi nhìn cậu, lòng dâng lên cảm xúc phức tạp. Cô nhịn không được, duỗi tay định sờ vào hàng lông mi dày và dài của cậu.
Không nghĩ tới cô còn chưa kịp chạm vào, Văn Sâm đã mở mắt ra. Đôi mắt đen láy, tỉnh táo, không hề có chút ngái ngủ nào.
“Chào buổi tối, chị Ngôn Hi ~”
Nam sinh khóe môi cong cong, trong mắt hiện lên vài phần trêu đùa, giảo hoạt. Giống như cậu đã sớm tỉnh lại, nằm im quan sát cô hồi lâu, chờ đợi cô tự chui đầu vào lưới. “Vừa tỉnh lại đã gấp không chờ nổi mà muốn sàm sỡ em sao?”
“……….”
Ngữ khí cậu ngả ngớn, làm Ngôn Hi lập tức khôi phục kí ức về trận mây mưa bão táp vừa rồi. Trước khi cô ngất xỉu, cậu nói mình có bạn gái, còn bôi nhọ cô, mắng cô là dâm đãng câu dẫn cậu.
“Cậu buông tôi ra.” Ngôn Hi lạnh lùng nói, dùng sức đẩy cậu ra, quay đầu đi chỗ khác, không muốn nhìn mặt kẻ lừa đảo này.
“Làm sao vậy? Chị Ngôn Hi ăn xong đã muốn quẹt mỏ bỏ chạy sao? Không chịu trách nhiệm với em à? Em là trai tân đấy.”
Văn Sâm không buông, ngược lại còn ôm chặt hơn. Cậu dùng hai tay nâng mặt cô, ép cô nhìn mình. Cậu cúi đầu, áp trán mình vào trán cô, rồi hôn lên chóp mũi, lên môi, lên cằm, một đường di chuyển xuống cổ, mắt thấy cậu sắp vùi vào bầu ngực trần, Ngôn Hi hoảng hốt đẩy mạnh cậu ra.
“Cậu đừng chạm vào tôi! Cậu không phải có bạn gái sao? Đi tìm cô ta mà hôn! Đừng đụng vào tôi!”
“Cô ấy không đẹp bằng chị Ngôn Hi. Cũng không thơm bằng chị.”
“Cậu….”
“Ha ha ~” Văn Sâm bỗng nhiên cười phá lên, tiếng cười vang vọng căn phòng, hết sức vui mừng. Cậu ôm Ngôn Hi lắc lư như ôm bảo bối trân quý nhất trên đời: “Chị Ngôn Hi ghen rồi! Ghen cũng đáng yêu như vậy, đáng yêu làm người ta muốn cắn một cái.”
“Ai ghen? Tôi mới không có!” Ngôn Hi chối bay chối biến, mặt đỏ tưng bừng.
“Còn nói không ghen, tiểu dấm tinh, mặt đều tức đến đỏ rực lên rồi kìa. Chua quá đi mất.”
Ngón tay Văn Sâm cọ nhẹ lên chóp mũi cô, trêu chọc. Được người phụ nữ mình yêu ghen tuông vì mình, tranh giành tình cảm vì mình, trong lòng cậu thỏa mãn không thôi, ngọt ngào như được rót mật.
Ngôn Hi nhìn ngón tay đang nghịch ngợm của cậu, cố gắng lấy lại vẻ bình tĩnh: “Dấm có ngon gì mà phải ăn. Tôi không có bạn trai, nhưng cũng có rất nhiều người theo đuổi…”
Tay Văn Sâm đang cọ mũi cô khựng lại.
“Tùy tiện chọn một người trong số họ đều tốt hơn cậu. Ít nhất họ không lừa dối tôi, không thô bạo với tôi.”
Cô nói xong, không gian chìm vào im lặng. Văn Sâm không nói gì. Trong lòng cô sinh ra một cảm giác thắng lợi nho nhỏ.
Không nghĩ tới, vài giây sau Văn Sâm ngẩng đầu lên. Ánh mắt nhìn cô đen như mực, sâu hun hút, không thấy đáy. Nó mang theo luồng khí lạnh thấu xương, khiến người ta rùng mình.
“Em trước tiên chơi chết chị được không?”
“Xem chị làm sao đi tìm bọn họ. Xem thằng nào dám đụng vào người phụ nữ của em.”
Mặt cậu không biểu tình, nhưng nghe ngữ khí lạnh lùng, tàn nhẫn làm người ta sợ hãi. Cậu không giống như đang nói đùa.
“…….”
Ngôn Hi bị biểu tình đột nhiên trở nên u ám, đáng sợ của cậu dọa cho chết khiếp. Dựa vào cái gì cậu có bạn gái thì không sao, cô chỉ nói lẫy một câu mà thôi, cậu liền hù dọa cô như vậy?
Ngôn Hi sợ hãi kêu khẽ một tiếng, co người lại. Văn Sâm ý thức được mình làm cô đau, làm cô sợ, liền vội vàng thả lỏng tay, ánh mắt dịu lại.
“Em không có bạn gái. Lúc nãy là lừa chị đấy. Em muốn xem chị có ghen không thôi.”
“Sao cơ?” Ngôn Hi ngơ ngác.
“Em chỉ thích một mình chị, rất thích, rất rất thích. Từ cái nhìn đầu tiên đã thích rồi.”
“Đời này em cũng chỉ thích chị Ngôn Hi, chỉ muốn làm tình với chị thôi.”
“…….”
Đôi mắt cậu nhìn cô cực kì nóng bỏng, chân thành. Lời tỏ tình đột ngột, thẳng thắn làm tim cô đập loạn nhịp. Đây vẫn là lần đầu tiên cậu ở thời điểm thanh tỉnh, nghiêm túc tỏ tình với cô như vậy.
“Những lời cậu nói, đều là sự thật?”
“Chẳng lẽ biểu hiện vừa rồi của em trên giường không đủ rõ ràng sao? Làm chị hiểu lầm điều gì rồi à? Em nhiệt tình như vậy mà.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận