Chương 38

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 38

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Bữa Tiệc Trong Bóng Tối
Chiếc miệng nhỏ nhắn của Ngôn Hi chật chội và nóng bỏng đến mức Văn Sâm cảm tưởng như mình đang bị thiêu đốt. Cậu không còn đủ kiên nhẫn để chờ cô phục vụ một cách chậm chạp nữa. Bản năng dã thú trỗi dậy, cậu siết chặt nắm tóc cô, bắt đầu thúc hông mạnh mẽ, biến miệng cô thành một cái động để cậu thỏa sức ra vào.
“Ưm… ưm… ọc…”
Dương vật thô dài đâm sâu vào tận cuống họng, kích thích phản xạ nôn khan của Ngôn Hi. Cô muốn đẩy cậu ra, muốn hít thở, nhưng bàn tay sắt đá của cậu không cho phép cô trốn thoát. Mỗi cú thúc sâu là một lần cô cảm thấy như mình sắp ngạt thở, nước mắt trào ra giàn giụa, thấm ướt cả đùi cậu.
“Chị mút giỏi lắm… đúng rồi… sâu nữa vào… nuốt lấy nó…” Văn Sâm rên rỉ, giọng nói khàn đặc vì khoái cảm. Cậu cúi xuống nhìn khuôn mặt đỏ bừng, nhăn nhúm vì đau khổ nhưng lại vô cùng gợi tình của cô, cảm giác thỏa mãn bệnh hoạn dâng lên.
Bên ngoài, tiếng bước chân dần xa rồi im bặt. Nhưng Văn Sâm không dừng lại. Cậu càng lúc càng mạnh bạo, như muốn trút hết mọi cơn ghen tuông và giận dữ vào trong cổ họng cô.
“Sắp ra rồi… há miệng ra… nuốt hết cho em!”
Sau hàng loạt cú thúc như búa bổ, Văn Sâm gầm nhẹ một tiếng, dòng tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào sâu trong họng Ngôn Hi. Cô bị ép phải nuốt xuống dòng chất lỏng tanh nồng ấy, cảm giác buồn nôn dâng lên nhưng bị cậu chặn lại.
Văn Sâm rút ra, thở dốc nặng nề. Nhìn cô giáo của mình đang ho sặc sụa, khóe miệng còn vương vãi tàn dư của cuộc mây mưa, cậu không những không thấy thương xót mà dục vọng lại một lần nữa bùng lên. Chưa đủ. Vẫn chưa đủ để trừng phạt cô.
Cậu kéo cô đứng dậy. Đôi chân Ngôn Hi mềm nhũn, không đứng vững nổi. Văn Sâm bế bổng cô lên, ép lưng cô vào tường, hai chân cô quắp lấy hông cậu. Tư thế này khiến “cô bé” của cô mở rộng hoàn toàn, phơi bày trước mắt cậu.
“Vừa rồi là miệng, giờ đến lượt cái này ăn.”
Không đợi cô kịp phản ứng hay van xin, Văn Sâm nâng hông, đâm mạnh dương vật vừa mới mềm xuống một chút nay lại cương cứng trở lại vào trong tiểu huyệt ướt át.
“A á!” Ngôn Hi hét lên thất thanh, móng tay bấu chặt vào vai cậu.
Sự xâm nhập đột ngột và sâu lút cán khiến cô cảm thấy như bị xẻ làm đôi. Vách thịt bên trong co thắt dữ dội, ôm chặt lấy vật thể lạ xâm nhập.
“Chặt quá… Chị đúng là yêu tinh…” Văn Sâm cắn răng, bắt đầu di chuyển. Cậu nâng cô lên rồi thả mạnh xuống, để trọng lực giúp dương vật đâm sâu hơn, chạm đến tận tử cung cô.
“Không… đau… nhẹ thôi… Văn Sâm… nhẹ thôi…” Ngôn Hi khóc nấc, đầu lắc lư theo nhịp điệu điên cuồng của cậu.
Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên giòn giã trong căn phòng vắng lặng. Văn Sâm điên cuồng thúc vào, mỗi cú thúc là một lần khẳng định chủ quyền, một lần đánh dấu lãnh thổ. Cậu muốn khắc sâu hình ảnh này, cảm giác này vào tâm trí cô, để cô vĩnh viễn không thể quên, vĩnh viễn không thể thuộc về ai khác ngoài cậu.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận