Chương 49

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 49

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Tiếng vọng của dục vọng
Trong bóng tối của căn phòng ngủ, chỉ có ánh sáng màn hình điện thoại hắt lên khuôn mặt đỏ bừng của Ngôn Hi. Cô cố gắng đọc từng chữ một cách nhanh nhất có thể, nhưng những từ ngữ ấy cứ bám lấy lưỡi cô, buộc cô phải phát âm chúng thật rõ ràng.
“…Nó vừa dài vừa thô to như vậy, đáng sợ như vậy, tôi gấp không chờ nỗi mà dùng miệng bao lấy nó… hưởng thụ nó ở trong miệng… nó vô cùng hung ác đè ép lưỡi… muốn chui vào yết hầu của tôi….”
Hơi thở của Văn Sâm qua điện thoại ngày càng nặng nề, tiếng rên rỉ trầm thấp thi thoảng vang lên khiến tai Ngôn Hi nóng rực. Cô có thể tưởng tượng ra cảnh tượng cậu đang làm gì ở đầu dây bên kia. Bàn tay cậu đang chuyển động, khuôn mặt cậu đang nhăn lại vì khoái cảm… và tất cả là vì giọng nói của cô.
“Tiếp tục đi chị… đừng dừng lại… đọc đoạn cô gái rên rỉ đi…” Văn Sâm thúc giục, giọng khàn đặc.
Ngôn Hi cắn môi, nuốt nước bọt. Đoạn tiếp theo toàn là những tiếng rên và những lời cầu xin dâm đãng.
“Ô ưm a a a ~ chủ nhân thật nóng a, chủ nhân thật lớn… Văn Sâm tôi yêu cậu muốn chết… a a a, lại mạnh một chút… Chủ nhân mau thao tiểu âm hộ… chân đã tách ra a… a a a không cần a, chủ nhân quá dài, sắp cắm đến trong bụng tôi… quá sâu a a a tha mạng a…”
Cô đọc, nhưng cảm giác như chính mình đang trải qua những điều đó. Cơ thể cô bắt đầu nóng lên, một luồng điện chạy dọc sống lưng, và nơi tư mật bắt đầu ẩm ướt. Cô không ngờ chỉ đọc truyện thôi mà cũng có thể khiến cô có phản ứng sinh lý mạnh mẽ như vậy.
Ở bên kia, Văn Sâm gần như phát điên. Giọng đọc của cô quá gợi tình, quá chân thật. Cậu tưởng tượng cô đang nằm dưới thân mình, rên rỉ những lời đó vào tai cậu. Bàn tay cậu siết chặt lấy côn thịt, di chuyển với tốc độ chóng mặt.
“A a a a ô ô ô, không cần a, chủ nhân không cần nắm vú tôi… quá sướng… quá nhanh… sắp bị thao bay…”
“Thao cô! Dâm đãng!” Văn Sâm gầm lên, không kìm nén được nữa. Tiếng gầm của cậu hòa lẫn với tiếng đọc của cô tạo thành một bản giao hưởng của dục vọng.
“Chị kêu quá dâm, càng kêu em càng đau, hiện tại chỉ nghĩ ấn chị trên giường thao chết!” Cậu nghiến răng nói, sự hung hãn truyền qua sóng điện thoại làm Ngôn Hi rùng mình.
“Cậu… cậu không cần tới đây.” Cô hoảng hốt.
“Không được, em đã thay quần áo rồi. Em phải đến ngay!”
“Ông xã, không cần, tôi sợ…..” Ngôn Hi buột miệng gọi, giọng nói đầy vẻ van xin và sợ hãi.
Hai chữ “ông xã” trong hoàn cảnh này như một mồi lửa ném vào thùng thuốc súng. Văn Sâm cứng đờ người, toàn thân căng cứng như dây đàn.
“Ưm…..”
Một tiếng rên dài đầy thỏa mãn vang lên, kèm theo tiếng thở dốc nặng nề. Văn Sâm bắn ra. Từng luồng tinh dịch trắng đục bắn tung tóe lên tay, lên bụng cậu, giải tỏa cơn khát khao cháy bỏng.
Không gian chìm vào im lặng trong vài giây. Chỉ còn tiếng thở của hai người qua điện thoại.
“Cậu… xong rồi à?” Ngôn Hi hỏi nhỏ, tim vẫn đập thình thịch.
“Ừ…” Văn Sâm trả lời, giọng nói đã bình tĩnh hơn nhưng vẫn còn vương vấn dư vị của khoái cảm. “Chị giỏi lắm. Chỉ cần giọng nói của chị cũng đủ giết chết em rồi.”
Ngôn Hi vội vàng cúp máy, ném điện thoại sang một bên như thể nó là cục than nóng. Cô trùm chăn kín đầu, nhưng không thể ngăn được nhịp tim đang đập loạn xạ và cảm giác ướt át khó chịu nơi hạ thể.

Bình luận (0)

Để lại bình luận