Chương 59

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 59

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Cuộc Chiến Trong Làn Nước
Ngôn Hi bị ném trở lại hồ nước. Sự ấm áp bao trùm lấy cô, nhưng nỗi sợ hãi về sức lực vô biên của Văn Sâm khiến cô run rẩy.
“Tha cho em đi… Văn Sâm… em mệt lắm rồi…” Cô cố gắng bơi ra xa, nhưng trong hồ nước, mọi nỗ lực trốn chạy đều trở nên vô vọng.
Văn Sâm như một con cá mập, nhẹ nhàng lướt tới, tóm gọn lấy cô từ phía sau.
“Chạy đi đâu? Chị nghĩ mình thoát được sao?” Cậu ép cô vào góc bể, nơi có những bậc thang đá.
“Cậu điên rồi! Cậu muốn giết tôi à?” Ngôn Hi hét lên, đấm thùm thụp vào ngực cậu.
“Giết chị? Không nỡ đâu. Tôi chỉ muốn… yêu chị thôi.” Văn Sâm bắt lấy hai tay cô, giữ chặt trên đầu, ép cô dán sát vào người mình.
Dương vật cậu, sau khi được giải tỏa một lần, giờ đây lại ngóc đầu dậy, cứng ngắc và sung mãn hơn bao giờ hết. Nó cọ vào khe mông cô, nóng hổi.
“Chị xem, nó lại nhớ cái lỗ nhỏ của chị rồi này.”
Lần này, Văn Sâm không dạo đầu nữa. Cậu xoay người cô lại, để cô úp mặt vào thành bể, mông chổng cao lên trời. Cậu vén cái đuôi thỏ sang một bên, để lộ đóa hoa đang sưng đỏ vì bị chà đạp lúc nãy.
“Ướt át quá. Nó đang khóc vì nhớ tôi đấy.”
Cậu nhổ một bãi nước bọt vào tay, bôi lên quy đầu, rồi không chút báo trước, đâm mạnh vào từ phía sau.
“Áaaaa!” Ngôn Hi hét lên, nước mắt lại trào ra. Tư thế doggy này khiến dương vật đi vào sâu nhất có thể, chạm thẳng tới tử cung cô.
“Thư giãn nào. Chị cứ co thắt thế này thì tôi sướng chết mất.” Văn Sâm vỗ mạnh vào mông cô một cái, để lại dấu tay đỏ ửng trên làn da trắng.
Cậu bắt đầu di chuyển, ban đầu chậm rãi, rồi nhanh dần đều. Tiếng nước “bì bõm” hòa cùng tiếng va chạm của cơ thể vang lên dồn dập.
“Bạch! Bạch! Bạch!”
“A a a… nhẹ… nhẹ thôi… thủng mất… a a…” Ngôn Hi bám chặt vào thành bể, các ngón tay trắng bệch. Đầu cô đập nhẹ vào thành đá theo nhịp thúc của cậu.
“Không thủng được đâu. Nó co giãn tốt lắm.” Văn Sâm cười khàn khàn, một tay bóp eo cô, một tay luồn xuống dưới, tìm đến hạt đậu nhỏ đang cương cứng trước cửa mình cô, day mạnh.
“A a a!!!” Sự kết hợp giữa xâm nhập phía sau và kích thích phía trước khiến Ngôn Hi phát điên. Cô không còn biết mình đang ở đâu, chỉ biết rên rỉ và vặn vẹo theo sự điều khiển của cậu.
Nước trong hồ dao động dữ dội, tạt vào mặt, vào người họ. Hơi nước mịt mù làm khung cảnh càng thêm hư ảo.
“Nói đi! Ai là người đàn ông của chị?” Văn Sâm gầm lên, thúc mạnh một cú như trời giáng.
“Là cậu… là Văn Sâm… a a…”
“Sai rồi! Gọi chồng ơi!”
“Chồng ơi… a a… chồng ơi thao em… a a… sướng quá…”
Văn Sâm hài lòng, cậu cúi xuống, cắn mạnh vào vai cô, để lại một dấu răng đỏ chót. “Đúng rồi. Chị là vợ tôi. Cả đời này chỉ được để tôi thao thôi. Hiểu chưa?”
“Hiểu… a a… hiểu rồi…”
Cậu tiếp tục cuộc chinh phạt của mình, không biết mệt mỏi, như muốn khắc ghi sự hiện diện của mình vào tận sâu trong linh hồn cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận