Chương 3

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 3

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Bữa Tiệc Máu Của Bầy Dơi
Tiếng đập cửa sổ mỗi lúc một mạnh hơn, hung hãn và điên cuồng. “Bịch! Bịch! Bịch!” Từng cú va chạm như đập thẳng vào lồng ngực đang thắt lại vì sợ hãi của Bạch Mộc.
Qua khe hở nhỏ của tấm rèm rách nát, Bạch Mộc kinh hoàng nhìn thấy sinh vật bên ngoài. Đó không phải là một con chim bình thường. Đó là một con dơi khổng lồ, to lớn dị thường, kích thước phải bằng hai quả bóng đá gộp lại. Đôi cánh màng da đen kịt, giang rộng che khuất cả một khoảng trời tuyết. Nhưng đáng sợ nhất là đôi mắt. Đôi mắt đỏ ngầu, rực lên ánh sáng của sự khát máu điên loạn, nhìn chằm chằm vào khe hở nơi nàng đang lén nhìn.
Nó bám móng vuốt sắc nhọn vào khung gỗ, cào ken két tạo nên những âm thanh chói tai đến rợn người. Nó há cái miệng rộng ngoác đầy răng nanh nhọn hoắt, gào lên một tiếng rít chói tai, như muốn xé toạc màng nhĩ của con mồi bên trong.
Bất chợt, một bàn tay lạnh toát bịt chặt miệng Bạch Mộc từ phía sau, lôi mạnh nàng giật lùi về phía góc tối, khuất tầm nhìn của con quái vật.
Con dơi bên ngoài dường như mất dấu con mồi, nó đập cánh phẫn nộ thêm vài cái vào cửa kính rồi vút bay lên không trung, để lại tiếng gió rít rợn người.
“Cô chán sống rồi à?” Daisy buông tay ra, ghé sát vào tai nàng rít lên, hơi thở gấp gáp phả vào cổ nàng nóng hổi vì sợ hãi.
Bạch Mộc toát mồ hôi lạnh, cả người run rẩy không ngừng. Hình ảnh đôi mắt đỏ lòm ấy đã in sâu vào tâm trí nàng, như một cơn ác mộng hiện hữu giữa đời thực.
“Đó… đó là cái gì vậy?” Giọng nàng vỡ vụn.
“Thú cưng của ma cà rồng.” Daisy liếc nhìn ra cửa sổ, ánh mắt tuyệt vọng. “Chúng là tai mắt, là chó săn của chủ nhân vùng đất này.”
Lời vừa dứt, một tiếng “Choang!” chát chúa vang lên. Tấm kính cửa sổ vỡ vụn, bắn tung tóe khắp sàn nhà. Gió lạnh và tuyết ùa vào, cuốn theo một bóng đen khổng lồ.
Con dơi lúc nãy đã quay lại, và lần này nó không đi một mình. Nó xé toạc tấm rèm cửa, đôi cánh đen tuyền vỗ mạnh tạo ra luồng gió tanh tưởi. Đôi mắt đỏ rực của nó khóa chặt vào hai cô gái đang co rúm trong góc.
Chưa kịp để hai người định thần, hàng chục đôi mắt đỏ khác bắt đầu xuất hiện dày đặc bên ngoài khung cửa sổ vỡ. Tiếng vỗ cánh rào rào như mưa rào, tiếng rít gào đói khát vang vọng khắp nơi.
“Chạy! Chạy mau!” Bạch Mộc hét lên, nắm chặt lấy cánh tay cứng đờ của Daisy, lôi cô bạn về phía cửa sổ duy nhất còn lại ở vách bên kia.
Lũ dơi bắt đầu ùa vào như một cơn lốc đen. Chúng lao tới, móng vuốt sắc nhọn cào xé vào không khí. Bạch Mộc không chút do dự đẩy tung cửa sổ, nhảy ra ngoài. Ngay khoảnh khắc nàng vừa thò người ra, một con dơi sà xuống, móng vuốt sắc lẹm của nó quẹt qua vai nàng, xé rách lớp áo hoodie và cào vào da thịt. Máu tươi rỉ ra, mùi tanh nồng lập tức lan tỏa, kích thích lũ quái vật càng thêm điên cuồng.
“Nhanh lên Daisy!” Bạch Mộc gào lên, quay đầu lại nhìn.
Daisy như bừng tỉnh, cô vội vàng leo qua bậu cửa sổ. Nhưng số phận thật trêu ngươi. Ngay khi chân cô vừa rời khỏi mặt sàn, hai con dơi khổng lồ từ trên trần nhà lao xuống, móng vuốt của chúng cắm phập vào hai bên vai cô, nhấc bổng cô lên không trung.
“Áaaaaa!” Tiếng hét thất thanh, xé ruột xé gan vang lên.
Cơ thể nhỏ bé của Daisy bị treo lơ lửng giữa không trung, đôi chân vùng vẫy trong tuyệt vọng. Lũ dơi xung quanh như nhận được tín hiệu, đồng loạt lao vào bu kín lấy cô như một bầy kiến bu vào miếng mồi ngon. Tiếng xé thịt “soạt soạt”, tiếng nhai nuốt chùn chụt hòa lẫn với tiếng kêu cứu thảm thiết của Daisy.
“Bạch Mộc… Cứu… Cứu tôi! Áaaaaa!”
Bạch Mộc chết sững người, đôi mắt mở to kinh hoàng nhìn người bạn mới quen bị xé xác ngay trước mắt mình. Máu tươi bắn tung tóe, rơi xuống nền tuyết trắng như những đóa hoa đỏ thẫm kinh dị. Tiếng hét của Daisy yếu dần, rồi tắt hẳn, chỉ còn lại tiếng nhai nuốt đáng sợ và những mảnh thịt rơi xuống lộp bộp.
Sự sinh tồn trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Bạch Mộc biết mình không thể cứu Daisy, và nếu còn chần chừ thêm một giây, nàng sẽ là kẻ tiếp theo.
Nàng xoay người, dốc hết sức bình sinh lao đi trong màn đêm tuyết trắng. Cả ngôi làng giờ đây đã biến thành địa ngục trần gian. Tiếng la hét, tiếng khóc than vang vọng khắp nơi. Những bóng người chạy tán loạn, bị lũ dơi và những con sói khổng lồ săn đuổi.
Máu nhuộm đỏ cả nền tuyết. Những xác chết không nguyên vẹn nằm la liệt. Bạch Mộc chạy thục mạng, phổi nàng nóng ran như bị lửa đốt, nhưng nàng không dám dừng lại.
Bất chợt, một bóng đen khổng lồ từ trên mái nhà nhảy xuống, chắn ngay trước mặt nàng. Đó là một con sói đen tuyền, to lớn như một con bò mộng. Đôi mắt nó sáng quắc, khóe miệng nhỏ dãi lòng thòng, dính đầy máu tươi và những mẩu thịt vụn.
Nó không vội tấn công, mà đứng đó nhìn chằm chằm vào Bạch Mộc, như một kẻ đi săn đang vờn con mồi, thưởng thức nỗi sợ hãi tột cùng đang hiện lên trong đôi mắt nàng.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận