Chương 3

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 3

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chiếc xe lăn bánh êm ru về đến biệt thự Hoa Tinh. Lục Thời Gia bế Thời An xuống xe. Trong cơn mê man, đôi cánh tay mảnh khảnh của cô theo bản năng vòng qua cổ anh, siết nhẹ. Khuôn miệng nhỏ nhắn, mềm mại vô tình áp vào tai anh, phả ra từng đợt hơi thở nóng hổi, mang theo mùi rượu ngọt lịm.
Từng sợi hơi nóng ấy như những luồng điện li ti chạy dọc sống lưng Lục Thời Gia, len lỏi vào tai, đánh thẳng vào trung khu thần kinh khiến anh hoảng hốt, bước chân hơi loạng choạng. Dục vọng bị kìm nén bấy lâu nay như con thú dữ đang cào cấu đòi thoát ra.
Sợ cô tỉnh giấc giữa đêm sẽ thấy khó chịu, anh không đưa cô về phòng riêng mà bế thẳng vào phòng ngủ chính của mình. Căn phòng rộng lớn, mang tông màu trầm nam tính, nay bỗng chốc trở nên ấm áp lạ thường khi có sự hiện diện của cô.
Vừa được đặt xuống giường nệm êm ái, Thời An lập tức tìm hơi ấm, lăn vào gối của anh, chui tọt vào trong chăn, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt đang ngủ say sưa. Mùi hương nam tính của anh bao bọc lấy cô, khiến cô an tâm chìm sâu vào giấc mộng.
Lục Thời Gia đứng bên mép giường, nhìn cảnh tượng ấy, trong lòng dâng lên một nỗi thỏa mãn không sao diễn tả thành lời. Đây là nơi cô thuộc về. Trên giường của anh. Trong chăn của anh.
Anh cúi thấp người, chống hai tay xuống nệm, gương mặt áp sát vào mặt cô. Anh không kìm được, cúi đầu hôn lên đôi môi đang hé mở kia. Mềm. Ngọt. Như một chiếc bánh kem thượng hạng pha chút men rượu cay nồng.
Vốn dĩ chỉ định lướt qua như chuồn chuồn đạp nước, nhưng vị ngọt ấy quá đỗi mê người. Lục Thời Gia như kẻ nghiện lâu ngày vớ được thuốc, không cách nào dứt ra được. Anh duy trì tư thế nửa quỳ, một tay luồn vào tóc cô, tay kia nâng niu gương mặt cô, lưỡi anh tách mở hàm răng, thâm nhập vào khoang miệng ấm nóng, cuốn lấy chiếc lưỡi rụt rè của cô mà mút mát, trêu đùa.
Nụ hôn sâu, ướt át và đầy tính xâm chiếm kéo dài cho đến khi Thời An trong mơ khẽ nhíu mày, ư ử phản kháng vì thiếu dưỡng khí, anh mới luyến tiếc buông tha. Sợi chỉ bạc mỏng manh kéo dài giữa hai đôi môi rồi đứt đoạn, gợi tình đến mức khiến yết hầu anh khô khốc.
Anh cắn nhẹ lên má cô một cái trừng phạt, rồi mới đứng dậy đi lấy đồ ngủ thay cho cô. Tủ quần áo của cô chất đầy những bộ đồ lót, váy ngủ đủ kiểu dáng mà anh mua, nhưng anh lại tiện tay chọn một chiếc váy ngủ lụa màu hồng phấn, mỏng tang.
Trở lại giường, cô đã đạp tung chăn bông, nằm dang tay dang chân vô tư lự. Lục Thời Gia thở dài bất lực, ngồi xuống mép giường, bắt đầu công việc “phục vụ” gian nan nhất.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy liền ôm sát. Khóa kéo phía sau lưng trượt xuống, để lộ tấm lưng trần trắng muốt, mịn màng như ngọc thạch dưới ánh đèn vàng. Anh nhẹ nhàng tuột váy xuống.
Bên trong, cô vẫn chỉ là một cô gái nhỏ. Bộ nội y ren trắng tinh khôi ôm trọn lấy bầu ngực đang độ dậy thì, tròn trịa, mềm mại với đỉnh nụ hồng nhạt ẩn hiện sau lớp vải mỏng. Bên dưới là chiếc quần lót cùng bộ, ôm lấy vùng tam giác mật bí ẩn, nơi hai đùi thon thả khép hờ.
Vẻ đẹp vừa ngây thơ, thánh thiện lại vừa gợi cảm chết người này đập mạnh vào thị giác Lục Thời Gia. Hơi thở anh trở nên nặng nhọc. Anh phải hít một hơi thật sâu, dời tầm mắt đi chỗ khác mới có thể tiếp tục dùng khăn ấm lau người cho cô.
Từng đường nét trên cơ thể cô, từ cổ, xương quai xanh, đến vùng bụng phẳng lì… đều được bàn tay anh chăm sóc kỹ lưỡng. Không ai có thể ngờ, vị tổng tài hét ra lửa, nắm trong tay vận mệnh kinh tế của cả tập đoàn, lại đang làm những việc hầu hạ này, và còn cảm thấy thỏa mãn hơn cả khi trúng thầu dự án tỷ đô.
Thay đồ xong, anh rót một cốc nước mật ong, đỡ cô dậy uống. Cô uống xong, theo thói quen liếm nhẹ khóe môi còn vương giọt nước. Hành động vô thức ấy trong mắt Lục Thời Gia lại trở thành lời mời gọi chí mạng.
Tắm rửa xong xuôi, anh nằm xuống bên cạnh cô. Vừa nằm xuống, cơ thể mềm mại kia đã tự động lăn tới, chui tọt vào lòng anh như một con mèo nhỏ tìm hơi ấm. Hai tay cô ôm chặt eo anh, chân gác lên người anh, kẹp chặt.
Lục Thời Gia cứng đờ người.
Bởi vì, nơi tư mật nhất của cô, qua lớp lụa mỏng manh, đang dán chặt vào đùi anh. Anh có thể cảm nhận rõ ràng sức nóng, sự mềm mại và cả độ đàn hồi của vùng cấm địa ấy.
“Bé cưng?”
Anh khàn giọng gọi, mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán.
Nhưng Thời An không nghe thấy. Cô đang chìm trong một giấc mơ kỳ lạ, ướt át. Trong mơ, cô thấy mình trần trụi, bước vào phòng tắm đầy hơi nước, nơi Lục Thời Gia đang đứng dưới vòi hoa sen. Cô nhìn thấy cơ thể cường tráng của anh, và cả… thứ vũ khí khổng lồ đáng sợ giữa hai chân anh.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận