Chương 14

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 14

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Dù đã từng làm tình, nhưng kích thước của Lục Thời Gia vẫn khiến Thời An kinh hãi mỗi lần nhìn thấy. Nó quá lớn, gân guốc nổi lên chằng chịt, màu đỏ tím dọa người.
“Đừng sợ, anh chỉ cọ thôi mà.”
Lục Thời Gia thì thầm, nhưng hành động lại trái ngược hoàn toàn. Anh bôi trơn quy đầu bằng chính dịch thủy của cô, rồi từ từ ấn nó vào cửa mình chật hẹp.
“Ư… anh nói dối… a…”
Thời An cảm nhận được sự xâm nhập. Nó căng đầy, nong rộng lối đi nhỏ bé của cô. Nhưng lạ thay, cảm giác đau đớn không nhiều, thay vào đó là sự lấp đầy thỏa mãn.
Lục Thời Gia không nhịn được nữa. Sự mềm mại, ấm nóng bao trùm lấy dương vật khiến anh phát điên. Anh bắt đầu thúc hông. Những cú thúc mạnh mẽ, sâu lút cán.
“Bạch… bạch… bạch…”
Tiếng da thịt va chạm vang lên đều đặn. Lục Thời Gia vừa làm vừa cúi xuống hôn lên ngực cô, tay nhào nặn bầu ngực sữa trắng nõn nà, ngón tay vê lấy đầu ti đỏ hồng khiến nó cương cứng lên.
“Bé cưng… sướng không? Gọi tên anh đi…”
“Anh Thời Gia… ưm… sướng… mạnh nữa…”
Cả hai quấn lấy nhau như đôi sam. Thời An bị anh làm cho lên đỉnh hết lần này đến lần khác, đến mức giọng khản đặc, mắt trợn ngược, chỉ biết rên rỉ theo bản năng.
Cuối cùng, Lục Thời Gia gầm nhẹ, thúc mạnh liên hồi như máy khâu, rồi phóng thích dòng tinh hoa nóng hổi vào sâu bên trong cô.

Ngày hôm sau.
Chuyên cơ hạ cánh xuống một hòn đảo nhiệt đới tư nhân tuyệt đẹp, nằm biệt lập giữa đại dương xanh thẳm. Biển xanh, cát trắng, nắng vàng – thiên đường nghỉ dưỡng chỉ dành cho hai người.
Nhưng lúc này, Thời An lại là “Bánh ngọt nhỏ” 4 tuổi.
“Oa! Biển kìa!”
Cô bé mặc bộ đồ bơi một mảnh màu vàng tươi in hình vịt con, đội mũ rộng vành, chạy lon ton trên bãi cát trắng mịn. Dáng vẻ lũn cũn, cái mông nhỏ lắc lư trông giống hệt một chú chim cánh cụt con đi lạc.
Lục Thời Gia đi phía sau, ánh mắt ngập tràn cưng chiều. Anh mặc quần short, áo phông rộng, rũ bỏ hoàn toàn vẻ lạnh lùng của một tổng tài, chỉ còn lại hình ảnh một người anh trai dịu dàng.
Sóng biển nhẹ nhàng liếm vào bờ cát, chạm vào những ngón chân mũm mĩm của Thời An. Cô bé cười khanh khách, cúi xuống vọc cát, ném tung lên trời.
“Anh trai ơi! Lại đây xây lâu đài với em!”
“Anh tới đây.”
Lục Thời Gia ngồi xuống bên cạnh, cùng cô nghịch cát. Anh nhìn cô bé ngây thơ trước mặt, lòng thầm nghĩ: Tháng tư vừa rồi anh mua hòn đảo này định tặng sinh nhật 18 tuổi cho em, để tỏ tình. Không ngờ lại đưa em đến đây sớm hơn, trong hình hài này.
Anh vòng tay ôm cô bé vào lòng, hôn lên má phính đầy cát: “Thích không?”
“Thích ạ! Cảm ơn anh trai!” Cô bé hôn chụt vào má anh, để lại một dấu cát và nước dãi.
Lục Thời Gia cười lớn, nụ cười rạng rỡ nhất từ trước đến nay. Dù cô là ai, 4 tuổi hay 17 tuổi, chỉ cần cô vui, anh sẵn sàng dâng cả thế giới này cho cô.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận