Chương 19

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 19

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Thời An đón lấy chiếc áo, chậm rãi mặc vào. Chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình bao trùm lấy cơ thể mảnh mai của cô, vạt áo chỉ vừa che đến đùi, lấp ló cặp mông tròn trịa mỗi khi cô di chuyển. Cúc áo trên cùng không cài, để lộ xương quai xanh quyến rũ và khe ngực sâu hun hút.
Cô không đi về phòng nghỉ mà tiến thẳng về phía bàn làm việc của Lục Thời Gia. Tiếng chân trần chạm nhẹ xuống sàn gỗ vang lên khe khẽ bộp bộp.
Lục Thời Gia vẫn đang cúi đầu vào tập tài liệu, nhưng tâm trí anh đã loạn cào cào. Mùi hương cơ thể cô, hình ảnh khỏa thân vừa rồi cứ lởn vởn trong đầu anh.
“Anh trai…”
Thời An đi vòng qua bàn làm việc, đứng ngay cạnh ghế ngồi của anh. Cô tựa hông vào mép bàn, đôi chân dài miên man đung đưa trước mắt anh.
“Anh nhìn em đi.”
Lục Thời Gia ngẩng đầu. Đập vào mắt anh là đôi mắt ướt át, chứa chan tình ý và dục vọng không che giấu của cô gái nhỏ.
“Anh làm việc xong chưa? Em chán quá.” Cô cúi xuống, hai tay chống lên tay vịn ghế của anh, nhốt anh vào giữa.
Khoảng cách quá gần. Hơi thở của cô phả vào mặt anh. Lục Thời Gia có thể nhìn thấy từng sợi lông tơ trên mặt cô, và cả đôi môi đỏ mọng đang mời gọi.
“Sắp xong rồi. Em vào ngủ trước đi.” Anh cố giữ giọng bình tĩnh.
“Em không muốn ngủ. Em muốn… chơi với anh.”
Thời An nhoài người tới, liếm nhẹ lên yết hầu đang trượt lên xuống của anh. Một hành động khiêu khích táo bạo.
“Thời An!” Lục Thời Gia gầm nhẹ, nắm lấy eo cô, định đẩy ra. Nhưng bàn tay anh lại phản chủ, thay vì đẩy, nó lại siết chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn, kéo cô sát hơn vào người mình.
“Anh trai… hôm đó trên máy bay… anh làm em sướng lắm…” Cô thì thầm vào tai anh, bàn tay nhỏ bé luồn vào trong áo sơ mi của anh, vuốt ve cơ bụng săn chắc.
Lục Thời Gia nhắm mắt lại, hít sâu một hơi đầy mùi hương của cô. Sự kiên nhẫn của anh đã chạm đáy. Anh mở mắt ra, đôi mắt đen láy giờ đây rực lửa tình.
“Em đang đùa với lửa đấy, cô bé.”
“Em biết. Em muốn bị thiêu cháy. Anh trai… làm tình với em đi.”
Câu nói thẳng thắn, trần trụi ấy như giọt nước làm tràn ly. Lục Thời Gia đứng phắt dậy, bế bổng cô lên, đặt cô ngồi lên bàn làm việc, gạt phăng đống tài liệu quan trọng xuống đất. Rầm! Xoảng!
Anh chen vào giữa hai chân cô, cúi xuống ngấu nghiến đôi môi cô như một con thú đói khát. Nụ hôn thô bạo, cuồng dã, mang theo sự trừng phạt và chiếm hữu.
“Ưm… ưm…”
Thời An rên rỉ, vòng tay ôm chặt cổ anh, nhiệt tình đáp lại. Lưỡi hai người quấn lấy nhau, mút mát điên cuồng.
Bàn tay Lục Thời Gia luồn vào trong chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, thô bạo xoa nắn bầu ngực mềm mại. Anh bóp mạnh, nhào nặn chúng thành đủ mọi hình dạng, ngón tay cái miết mạnh qua đầu ti khiến nó dựng đứng lên cứng ngắc.
“A… đau… nhẹ thôi anh…”
“Đau mới nhớ lâu. Đồ hư hỏng, ai dạy em quyến rũ anh như thế hả?”
Anh dứt môi ra, cúi xuống vùi mặt vào ngực cô. Anh ngậm lấy một bên nhũ hoa qua lớp vải áo, dùng răng cắn nhẹ rồi mút mạnh, để lại một vệt nước ướt đẫm trên áo trắng. Hình ảnh bầu ngực ẩn hiện sau lớp vải ướt át càng thêm kích thích thị giác.
Thời An ngửa cổ ra sau, tóc xõa tung trên bàn làm việc, hơi thở dồn dập, hổn hển. Cô cảm thấy cả người mình nóng ran như bị sốt, nơi tư mật bên dưới bắt đầu rỉ nước ồ ạt.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận