Chương 1

“Ừ, tôi nhận được rồi.”

Một giọng nói từ tính mang theo sự lạnh lùng từ bên ngoài thang máy truyền tới.

Dịch Nhữ từ trong góc thang máy ngẩng đầu lên. Thật sự không nghĩ tới ngày đầu tiên cô đi làm lại gặp được bạn trai cũ Hạ Cảnh Chiêu.

Anh không nhìn thấy cô.

Nhưng Dịch Dữ lại lặng lẽ đánh giá anh, phát hiện anh rất khác so với trước kia.

Gia cảnh của Hạ Cảnh Chiêu không được tốt, cùng cô ở bên nhau hai năm nhưng chưa từng nhắc tới người nhà, khi ở trường học, nếu hôm đó không học thì chính là đang ở trên đường đi làm.

Mặc dù khi đó anh cũng rất lạnh lùng, nhưng bộ đồ giản dị cùng với thân phận học sinh cũng không khiến anh quá tách biệt khỏi đám đông.

Mà hiện tại, vẻ mặt anh lạnh lùng tắt điện thoại, phía sau anh là một đám người mặc giày da tây trang đang đứng, chỉ có anh mặc bộ đồ xanh đen đắt tiền, điều này khiến cho khí chất của anh càng thêm khó gần, nhưng bởi vì anh cao 1m9 dáng người lại cao gầy khiến người ta phá lệ chú ý tới.

Sự khác biệt lớn nhất là anh so với trước kia càng thêm khó gần, thậm chí còn có sự áp bách mơ hồ không biết từ đâu đến.

Khó có thể tới gần?

Không, vì sao lại muốn tới gần chứ?

Sẽ không.

Dịch Nhữ hòan hồn, tầm mắt từ trên người anh rời đi.

Bọn họ đã chia tay hai năm. Lúc trước là chính cô đã vứt bỏ anh. Bọn họ sẽ không có bất kỳ giao điểm nào nữa.

Hơn nữa, cô đã có bạn trai mới.

Sau khi mọi người rời đi, Dịch Nhữ mới bước ra khỏi thang máy.

Bạn trai cô gửi tin nhắn tới.

[ARREST]: Bảo bảo đã đến công ty chưa?

[Tiểu Nhữ hết thảy như thường]: Dạ ~

[ARREST]: Ừm, bảo bảo cố lên.

[ARREST]: [phóng ra tình yêu.gif]

Dịch Nhữ nhìn những tin nhắn này, ánh mắt dưới hàng mi dày rậm như cánh bướm có chút phức tạp.

Tầm mắt của cô dừng lại ở trên nickname của mình.

ID WeChat và hình đại diện này đã được thay đổi khi cô còn là sinh viên đại học.

Dịch Nhữ không thích thường xuyên thay đổi thông tin trên mạng xã hội, sau khi tốt nghiệp đại học cô vẫn luôn dùng nó, nhưng cái ID này đã sớm không phù hợp với thực tế, mọi chuyện đã không còn như trước kia, mấy năm qua đã có rất nhiều sự thay đổi.

Dịch Nhữ nhớ tới những chuyện cũ đó, thở dài một hơi, đã đến lúc phải buông bỏ rồi.

Cô chớp chớp mắt, ngẩng đầu lên không chút do dự đi về phía trước.

Mà cô không hề biết rằng, trong phòng họp ở tầng trên của tòa nhà cao ốc, Hạ Cảnh Chiêu ấn tắt điện thoại, nụ cười nhạt trên mặt hoàn toàn biến mất, khôi phục lại biểu tình lạnh lùng xa cách ở trước mặt đám nhân viên đang nối đuôi nhau tham dự hội nghị.

Mà vừa rồi trên giao diện trò chuyện thình lình lộ ra nickname của anh.

ARREST.

Ý nghĩa: Bắt giữ.

Ngày đầu tiên đi làm diễn ra rất suôn sẻ, thậm chí Dịch Nhữ còn có thời gian chuẩn bị luận văn tốt nghiệp cho năm thứ ba nghiên cứu. Các đồng nghiệp rất dễ ở chung, ngày hôm sau Dịch Nhữ còn mang đồ ăn vặt cho bọn họ.

Công ty rất lớn, cao ốc có 26 tầng, Dịch Nhữ may mắn không gặp Hạ Cảnh Chiêu.

Gió êm sóng lặng.

Sau bữa trưa ngày thứ sáu cô nhận được tin nhắn của bạn trai qua mạng gửi tới.

[ARREST]: Bảo Bảo, buổi chiều em có rảnh không?

[ARREST]: Anh đang đến thành phố C.

[ARREST]: Anh muốn gặp em muốn chính thích tỏ tình với em.

[ARREST]: Được chứ?

Cô và bạn trai quen nhau thông qua diễn đàn của trường, đã ở bên nhau được hai tháng, tuy rằng chưa gặp mặt nhưng đối phương giống như rất hiểu cô, luôn giữ khoảng cách ở một vị trí thích hợp. Đây là lần đầu tiên sau khi chia tay bạn trai cũ cô chấp nhận làm quen với một người mới.

Bình luận

Để lại bình luận