Chương 1

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Định Mệnh Oan Nghiệt Và Hệ Thống “Vỡ Nợ”
Mùa thu ở thành phố này luôn mang theo một nỗi buồn man mác, nhất là đối với những kẻ cô đơn. Kiều Ninh Ninh ngồi bó gối trên băng ghế đá công viên, đôi mắt to tròn ngập nước nhìn dòng người qua lại. Tiếng lá khô xào xạc dưới chân những cặp tình nhân đang tay trong tay, thì thầm những lời đường mật khiến cõi lòng cô thiếu nữ mười sáu tuổi như bị ai đó xát muối.
Cô ngửa mặt lên trời, thở hắt ra một hơi dài thườn thượt, trong lòng gào thét bốn chữ bi ai: ‘Vì sao con ế?’.
Ninh Ninh tự vấn bản thân. Cô không đến nỗi tệ, ngũ quan hài hòa, da trắng môi hồng, chỉ là cái tính cách có phần nhút nhát và cái vận may trong chuyện tình cảm dường như luôn là con số âm. Trong đầu cô gái nhỏ nảy sinh một ý nghĩ điên rồ: “Nếu ông trời ban cho mình một anh bạn trai đẹp trai, soái ca ngời ngời, thì bắt mình làm trâu làm ngựa, hay làm bất cứ điều gì mình cũng cam lòng!”
Ý nghĩ vừa dứt, không gian xung quanh dường như ngưng đọng lại. Một luồng điện chạy dọc sống lưng Ninh Ninh, khiến cô rùng mình ớn lạnh. Đột nhiên, một âm thanh máy móc, lạnh lẽo và vang vọng như từ cõi hư vô truyền thẳng vào đại não cô.
– “Có thật là chỉ cần có bạn trai, cô sẽ làm tất cả không?”
Kiều Ninh Ninh giật bắn người, hoảng loạn nhìn dáo dác xung quanh.
– Hả? Ai? Ai đang nói chuyện vậy?
Tiếng hét thất thanh của cô khiến mấy cặp đôi gần đó giật mình, quay lại nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái, như thể đang nhìn một kẻ tâm thần trốn trại. Mặt Ninh Ninh đỏ bừng lên như quả gấc chín, xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống. Cô vội vàng thu người lại, ngồi nghiêm chỉnh như một học sinh tiểu học mắc lỗi, cúi gằm mặt xuống.
Âm thanh kia lại vang lên, lần này mang theo chút giễu cợt:
– “Cô không cần hét toáng lên như thế đâu. Chúng ta đang giao tiếp qua sóng não, chỉ cần cô nói trong suy nghĩ, hệ thống cũng nghe được. Tuy nhiên, nếu cô muốn bị người khác coi là kẻ điên khùng thì cứ tiếp tục phát huy giọng ca vàng oanh của mình đi.”
Ninh Ninh vội vàng cầm chai nước suối uống một ngụm để trấn tĩnh, trái tim trong lồng ngực đập thình thịch liên hồi. Cô nhắm mắt lại, thử giao tiếp trong đầu:
“Ngươi là ai? Ma hay quỷ?”
Ngay lập tức, bên tai cô bùng nổ tiếng kèn trống inh ỏi, khoa trương như lễ đăng quang của một vị vua, kèm theo đó là giọng điệu tự mãn không chút khiêm tốn:
– “Chào mừng ký chủ «Kiều Ninh Ninh» may mắn nhất quả đất đã được chọn để tham gia vào hệ thống độc quyền đang trong quá trình nâng cấp vĩ đại! Hệ thống này sẽ giúp cô tìm được không chỉ một, mà là rất nhiều người bạn trai trong mơ, những cực phẩm nhân gian mà mọi cô gái đều khao khát!”
Tiếng kèn vẫn chưa chịu dứt, cái giọng điệu khoe khoang của hệ thống khiến đầu óc Ninh Ninh ong ong. Cô thở dài, hoài nghi hỏi lại:
“Miễn phí hả?”
Như chạm đúng mạch, tiếng kèn bỗng chốc to hơn, âm thanh hệ thống vang lên như thánh chỉ ban phước, đầy vẻ ban ơn:
– “Toàn bộ đều miễn phí! Không tốn một xu, chỉ tốn chút sức lực!”
“Nhiều bạn trai sao? Lại còn miễn phí?” – Ninh Ninh lẩm bẩm, sự nghi ngờ dâng lên. Trên đời này làm gì có bữa trưa nào miễn phí, nhất là bữa trưa thịnh soạn đến thế.
– “Chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ được giao! Đơn giản, dễ dàng, lại có thưởng!”
Kiều Ninh Ninh suy nghĩ. Cuộc đời cô mười sáu năm nay nhạt nhẽo như nước ốc, chẳng có gì để mất. Hơn nữa, cái hệ thống này vô hình vô ảnh, chắc cũng chẳng làm gì được mình. Nghĩ thế, cô gật đầu trong tâm tưởng:
“Được rồi, tôi chấp nhận!”
Cảm giác như hệ thống vừa vớ được một miếng mồi béo bở, tiếng kèn lại nổi lên inh ỏi, hân hoan tột độ:
– “Hoan nghênh ký chủ «Kiều Ninh Ninh» ký kết giao ước định mệnh với hệ thống đang nâng cấp phiên bản độc quyền!”
“Vậy… khi nào mới đi lãnh bạn trai?” – Ninh Ninh háo hức hỏi.
Tiếng kèn đột ngột im bặt. Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ. Mãi một lúc sau, hệ thống mới giả bộ ho khan hai tiếng, giọng điệu có phần lấp liếm:
– “Thực ra… hệ thống đang nâng cấp từ phiên bản độc quyền…”
“Hệ thống bị hư hỏng gì à?” – Ninh Ninh nhíu mày, linh cảm chẳng lành.
– “Nè, nè, đừng nói bậy! Chỉ là do… do mua phiên bản độc quyền này nên ta bị nợ một chút xíu xíu thôi nhé!!”
“Đang bể nợ hả?” – Cô hỏi trúng tim đen.
Hệ thống giận quá hóa thẹn, vô tình tuôn ra một tràng sự thật ê chề, phơi bày vết nhơ trong sự nghiệp của nó. Hóa ra, trong giới hệ thống cũng có sự cạnh tranh khốc liệt. Nó vì tham lam muốn mua một phiên bản “Hot” có khả năng tăng gấp đôi tiền hoa hồng và nhiều lợi ích 18+, nên đã dốc hết vốn liếng. Ai ngờ, vừa mới mua xong thì bị một hệ thống “anh em” khác lừa sạch tài sản. Đau đớn hơn, ký chủ trước của nó vừa mới nhận nhiệm vụ, bước ra đường đã bị xe tông chết, khiến nó phải gánh một khoản bồi thường khổng lồ kèm theo nợ gốc lẫn lãi.
Nó đang vất vưởng định tự hủy diệt thì gặp được Kiều Ninh Ninh – một “con gà mờ” ngây thơ, miếng mồi ngon để nó bám víu trả nợ.
– “Khụ khụ, chuyện cũ bỏ qua đi…”
Ninh Ninh nghe xong mà toát mồ hôi hột. Hóa ra cô vớ phải một hệ thống “phá sản”.
“Xời, hệ thống nghèo nàn như vậy thì làm sao giúp tôi có bạn trai được chứ? Hủy bỏ! Tôi muốn hủy bỏ giao ước!”
– “Nếu như bây giờ cô hủy bỏ…” – Giọng hệ thống bỗng trở nên âm trầm, đe dọa – “…cuộc đời mười sáu năm của cô sẽ chấm dứt ngay lập tức nhờ một cú húc cực dứt khoát, nát bấy xương cốt từ chiếc xe tải màu đen đang lao tới đằng kia khi cô bước ra khỏi công viên này!”
Lời đe dọa lạnh lùng đánh trúng vào điểm yếu chí mạng của Ninh Ninh. Cô vốn là kẻ nhát gan, sợ đau, sợ chết. Mặt cô tái mét, vội vàng ngồi ngay ngắn lại, hai tay đặt lên đầu gối ngoan ngoãn. Cô đau khổ hút một ngụm trà sữa còn sót lại, cảm thấy vị ngọt cũng trở nên đắng chát.
Số phận cô, từ nay coi như đã bị cột chặt vào cái hệ thống “nợ nần chồng chất” và đầy rẫy sự lừa lọc này rồi.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận