Chương 1

Thứ bảy là ngày nghỉ nhưng không thể về nhà, kí túc giá dơ bẩn cũ nát cũng không ở được, học sinh như Duy Nhất có thể mở cửa thư viện để sử dụng.
Đi ngang qua phòng thể dục cũng là nơi, phòng để thiết bị cũ, mấy học sinh không học vấn không nghề nghiệp đang chơi bóng rổ.
Tiếng bóng chạm sàn rất mạnh, cách thật xa cũng còn nghe và cảm nhận được mùi hormone phái nam, bóng rỗ bị đập vào sàn tạo ra một chút âm thanh chấn động.
Tạm dừng bước chân, nhìn một lúc, ánh mắt nhìn đến chỗ để điện thoại di động phía trước nước khoáng phía sau.
Học tập không tốt, gia thế thì rất tốt.
Đang lúc cô muốn kéo tầm mắt trở về bước đi thì chạm phải người, không biết từ bao giờ ở trước mặt đã có một nam sinh cà lơ phất đang đứng chặn, cánh tay vạm vỡ kẹp một quả bong rổ dơ hề hề, nghiêng đầu một bộ dáng khiêu khích.
Đại khái do mới chơi bóng rổ xong, mồ hôi trên trán còn đọng lại, nên làm tóc mái dính dính vào trán, ngực to rộng mang áo thể thao bóng rổ màu trắng, quần thể thao tùy ý mang màu đen, chính là nhìn lên trên chút lộ ra một phần viền của quần lót.
“ Ui ! “
Hắn bộ dáng không phục xoa xoa cằm, hàm dưới góc cạnh rõ ràng, ở dưới là yết hầu đứng thẳng rất gợi cảm.
Vệ Duy Nhất không nói chuyện trưng ra vẻ mặt không biểu tình vạn năm như một, cô không biết nói gì.
“ Để ý em thật lâu, cần thương lượng với em một chuyện.”
Hắn đem bóng rổ ôm trong ngực dán sát cô, càng ngày càng gần, đối với sự chênh lệch cao thấp rất rõ ràng giữa hắn và cô, thì cần phải ngẩng đầu mới nhìn thấy mặt hắn được.
Gương mặt kia đột nhiên cúi xuống phía dưới để sát mặt cô, làm cô có thể thấy rõ đôi mắt hắn có màu hổ phách, mí mắt hơi nheo lại lộ ra tia lười biếng.
“ Tôi muốn thao em.”
Thanh âm hồn hậu có phần trầm thấp hơn người bình thường, mắt liếc nhìn bàn tay nắm chặt hơi run run của cô.
Một trận gió nhẹ không tiếng động thổi qua giữa hai người, cuốn chiếc lá trên mặt đất lên một chút tựa như muốn đánh tan bầu không khí xấu hổ này.
“Nghe không hiểu ? Tôi nói tôi muốn thao em.” Mày càng hiện lên sự hung ác hơn, đứng thẳng sống lưng. “ Nói giá đi, nhiều ít đều được, tôi muốn đếm thử thân hình này, trường này em là người có khuôn mặt nhỏ xinh đẹp , thân hình cũng không tệ”.
Cô cũng không phải là rất đẹp chỉ coi là dễ nhìn mà thôi, ngũ quan trên mặt chỉ là càng nhìn càng thấy thoải mái, hẳn là hắn nói cũng không sai. Hắn để ý cô lâu rồi.
Cô không nói lời nào, hắn cũng không nói lời nào, không vội mà chậm chờ đợi, trên chân mang giày số lượng có hạn, hương vị người này đều toát ra mùi tiền.
“ 30 vạn”
Thanh âm dễ nghe đều có thể kích thích màng nhĩ lỗ tai, hắn đôi mắt bỗng nhiên trợn tròn, khóe miệng càng cười càng lớn.
“ 30 vạn ? Khẩu khí không nhỏ, em xác định ? “
Hắn lần nữa mở miệng, môi đỏ bừng lúc đóng lúc mở phun ra âm thanh tựa như là lời cảnh cáo.
“ Là thao em đó.”
“ Đồng ý.” không có bất luận một tia do dự.
“ Chỉ cần cậu đưa tiền.”
Cười nhào hắn không đủ tiền ?
“ Xuy, lá gan cũng không nhỏ, thấy tiền sáng mắt, đấy là em nói, em cho rằng lão tử thiếu 30 vạn ?”
Liễu Dục ném bóng rổ trong tay xuống, bắt lấy tay cô hướng cổng trường mà đi.
Quyển sách trên tay không phòng bị rơi xuống đất, bóng rổ chuẩn bị lăn ra xa vừa vặn đụng phải góc sách, vậy mà dừng lại.
“ Cậu muốn mang tôi đi đâu? “ Cô nghiêng ngã lão đão đuổi kịp người trước mặt, hắn đi quá nhanh, hắn bước nhanh cô phải chạy chậm theo.
Liễu Dục quay đầu trừng mắt nhìn cô liếc một cái “ Hiện tại tôi muốn thao em, em hỏi chuyện thừa sao? “
Cô lập tức ngậm miệng lại, lựa chọn im lặng.
“Phanh”
Cánh cửa mạnh mẽ bị mở ra, nhìn có chấn động nhẹ, ở tầng trung của khách sạn, bên trong tràn ngập dấu vết và hơi thở của hắn, có thể thấy hắn ở đây cũng một đoạn thời gian, cô một ngày ở đây đều không trả nổi huống chi là mấy tháng.

Bình luận

Để lại bình luận