Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Không… thả tôi ra… đồ điên…” Xuân Vũ lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt tuôn rơi.
Lý Thước không nói nhiều, trực tiếp bế bổng cô lên, ném mạnh xuống giường. Chiếc giường lò xo kêu lên kẽo kẹt. Anh ta lao tới như một con thú đói, đè nghiến cô dưới thân.
Anh ta tách hai chân cô ra, chen người vào giữa. Không có màn dạo đầu dịu dàng, anh ta vạch quần lót cô sang một bên, cầm lấy “cậu nhỏ” đang cương cứng đến phát đau, nhắm thẳng vào lối vào ướt át mà thúc mạnh.
“Phập!”
“Aaaa!!!” Xuân Vũ hét lên đau đớn, hai tay cào cấu vào ga giường. Vật khổng lồ ấy lại một lần nữa xâm chiếm cơ thể cô, xé toạc sự kháng cự yếu ớt. Nó quá to, quá dài, lấp đầy mọi ngóc ngách bên trong cô, căng trướng đến mức cô cảm thấy bụng mình như sắp nứt ra.
Lý Thước gầm gừ thỏa mãn. Cảm giác được bao bọc bởi sự ấm nóng, chật hẹp này khiến anh ta phát điên. Anh ta bắt đầu di chuyển, những cú thúc mạnh mẽ như búa tạ, đâm sâu vào tận cùng tử cung cô.
“Bạch… bạch… bạch…” Tiếng va chạm xác thịt vang lên đều đặn, ám muội trong căn phòng nhỏ.
“Đau… nhẹ thôi… xin anh…” Xuân Vũ khóc nấc lên, cơ thể nảy lên theo từng nhịp điệu của anh ta.
“Kêu to lên! Để con bạn cùng phòng của em nghe thấy! Cho nó biết em đang bị bạn trai nó chịch sướng thế nào!” Lý Thước vừa thở dốc vừa nói những lời tục tĩu, kích thích. Anh ta cúi xuống, ngậm lấy một bên ngực cô, mút mát điên cuồng, để lại những dấu răng chi chít.
Xuân Vũ sợ hãi nhìn về phía bức tường ngăn cách với phòng Trương Lệ. Cô sợ Trương Lệ nghe thấy, sợ bị phát hiện, sợ bị coi là kẻ thứ ba đê tiện. Nỗi sợ hãi hòa lẫn với khoái cảm thể xác tạo nên một cảm giác kích thích tội lỗi đến tột cùng. Cô cắn chặt môi, cố nén tiếng rên rỉ, nhưng những âm thanh “ư… a…” vẫn khe khẽ thoát ra.
Lý Thước càng làm càng hăng. Anh ta thay đổi đủ mọi tư thế. Hết truyền thống, anh ta lại lật úp cô xuống, bắt cô chổng mông lên cao như một con chó cái để anh ta tiến vào từ phía sau. Ở tư thế này, “cậu nhỏ” của anh ta đi vào sâu hơn bao giờ hết, chạm tới điểm G nhạy cảm nhất của cô.
“Sướng không? Hả? Có sướng không?” Anh ta vừa thúc mạnh vừa phát vào mông cô đen đét.
“Sướng… ư… sướng…” Xuân Vũ không còn làm chủ được mình nữa, lý trí tan biến, chỉ còn lại bản năng. Cô bắt đầu rên rỉ lớn hơn, chủ động uốn éo hông để đón nhận anh ta.
Suốt cả đêm, Lý Thước giày vò cô không biết mệt mỏi. Anh ta bắn vào bên trong cô hết lần này đến lần khác, rót đầy tinh dịch nóng hổi vào tử cung cô, biến cô thành cái máy chứa đựng dục vọng của mình.
Khi tia nắng đầu tiên của buổi sáng chiếu vào phòng, Xuân Vũ nằm rũ rượi trên giường, toàn thân đầy vết bầm tím, dấu hôn ngân. Phần dưới của cô sưng tấy, không khép lại được, tinh dịch và dâm dịch vẫn rỉ ra từ cửa mình.
Lý Thước vẫn chưa buông tha cô. Anh ta lại cương lên lần nữa, kéo hai chân cô gác lên vai mình, tiếp tục cuộc chinh phạt.
“Lý Thước! Anh dậy chưa?” Tiếng Trương Lệ gọi cửa bên ngoài khiến Xuân Vũ bừng tỉnh cơn mê.
Cô hoảng loạn tột độ, đẩy mạnh Lý Thước ra. “Dừng lại… Trương Lệ… cậu ấy gọi…”
Lý Thước nhếch mép cười, không những không dừng mà còn thúc mạnh hơn, nhanh hơn. “Kệ nó. Để nó nghe thấy càng tốt.”
Anh ta cúi xuống, hôn ngấu nghiến môi cô, nuốt trọn tiếng kêu cứu của cô vào bụng. Dưới sự thúc ép điên cuồng, Xuân Vũ lại một lần nữa bị đẩy lên đỉnh vu sơn, co giật từng cơn trong vòng tay kẻ cưỡng đoạt mình.
Bên ngoài, tiếng gõ cửa im bặt. Trương Lệ lẩm bẩm gì đó rồi bỏ đi làm, hoàn toàn không hay biết trong căn phòng bên cạnh, bạn trai mình đang điên cuồng làm tình với người bạn thân thiết nhất của cô.
Trong căn phòng nồng nặc mùi tình ái, Lý Thước gầm lên một tiếng cuối cùng, trút hết tinh hoa vào sâu trong cơ thể Xuân Vũ. Anh ta nằm đè lên cô, thở dốc, thì thầm vào tai cô những lời ma mị: “Em là của anh… Vĩnh viễn là của anh…”

Bình luận (0)

Để lại bình luận