Chương 10

Minh Vân Tiếu ánh mắt tối sầm lại, vũng dâm dịch thấm ướt thân dưới mẫu hoàng, hủy đi sự sạch sẽ của thân thể vừa tắm gội qua, nàng lại ôm mẫu hoàng ngồi lại trong ao.

Cự bổng dưới háng thẳng tắp mà nhô cao ở giữa bụng hai người.

Nàng nắm lấy bàn tay vô lực của mẫu hoàng vuốt ve dương vật của chính mình, lưu loát tuốt động.

Mẫu hoàng vô lực hôn mê tựa trên vai nàng, dưới mi mắt kia là hai vú mềm mại trắng nõn, tràn đầy tươi ngon.

Nàng một tay nắm lấy cặp vú mẫu hoàng, đầu cúi xuống, đưa đầu vú tới môi mình.

Công chúa thương tiếc mà hôn lên đầu vú sưng đỏ, mồm há rộng mà ngậm lấy quầng vú.

“Không, ô ……..Đau quá…..

Ô a…..”

Mẫu hoàng mơ hồ phát ra tiếng kêu đau, một tay khác không có ý thức mà ôm lấy cái đầu trước ngực.

Minh Vân Tiếu dùng sức liếm láp, nắm lấy bàn tay trắng nõn của mẫu hoàng loát động.

Rất nhanh, dương vật mở rộng tinh quan, tinh dịch phun ra bắn ở trước bụng hai người.

Tóc ở gáy bị mẫu hoàng nắm chặt, cùng lúc là tiếng rên rỉ bất lực của hoàng đế.

Sợi chỉ mỏng ở môi lưỡi mập mờ tách ra.

Minh Vân Tiếu vừa mừng vừa sợ, ôm mẫu hoàng hút vú, đầu nhũ cứng lên trong miệng, sữa tươi chảy ra đứt quãng, hương vị làm người ta càng thêm đói khát.

Môi lưỡi không ngừng nỗ lực hút ra, bầu vú kia rốt cuộc thuận lợi tiết ra sữa tươi, Minh Vân Tiếu tham lam mà liếm mút sữa loãng, lại cảm giác được mẫu hoàng đang có xu hướng tỉnh lại.

Đầu vú trướng đau bị mút vào nhức mỏi khiến nữ đế bị bức tỉnh, gian nan mở mắt ra:

“A ……Thế nào lại……..Ô…….Tiếu Nhi…………?!

Nữ đế mê mang mà chớp mắt, nghĩ tới em vợ sắc mặt dâm tà, lại nhớ tới trò hề khuất nhục của chính mình, nhận ra nơi này là bể tắm ở tẩm cung…….

Nàng hoảng sợ trong chốc lát, lúc này mới ý thức được, mình đang dâm đãng mà ngồi trong lòng con gái ruột mình, trong tay còn nắm dương cụ của Thiên Càn, còn ấn gáy bức nàng mút vào đầu vú của mình.

Rõ ràng là cưỡng bách nữ nhi làm ra hành vi dâm oa, loạn luân kia.

Nàng, nàng có thể nào mà ……..

Quả thực so với kỹ nữ vạn người cưỡi trong thiên hạ còn muốn vô sỉ hơn!

Mẫu hoàng…….

” Minh Vân Tiếu nhất thời không có phản ứng gì, thế nhưng mẫu hoàng nàng từ trong lồng ngực đang tránh thoát.

Nàng cuống quít duỗi tay bắt lại, lại bị thần sắc thê lương vô thố của mẫu hoàng đẩy ra.

Mắt thấy mẫu hoàng sắp trượt ra, nàng bất chấp tất cả tôn ti thân phận, một tay ôm người tới trong lòng ngực.

Mẫu, mẫu hoàng………

” ”

Câm mồm!…….Trẫm……….

” Nữ đế sắc mặt tái nhợt, môi run run, ”

Ta không xứng làm mẫu hoàng ngươi……….

” ”

Mẫu hoàng!

” Minh Vân Tiếu vội vàng đáp trả.

Trẫm …… là dơ bẩn hạ tiện nhất thiên hạ, sao xứng làm mẫu hoàng ngươi……

” ”

Mẫu hoàng!

” Minh Vân Tiếu đau lòng mà ôm chặt lấy mẫu hoàng không còn tư thái ung dung kia nữa, ”

Nhi thần, nhi thần biết trong lòng mẫu hoàng đau khổ!

Bình luận

Để lại bình luận