Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Lời Đồn Nơi Công Sở Và Lời Mời Bất Ngờ

Điền Lệ Quân không có ở văn phòng, Tô Yểu cẩn thận đặt bức tranh xuống rồi tiện đường vào nhà vệ sinh. Trên đường lại gặp Hoàng Uyển vừa ra khỏi thang máy. Cô gật đầu chào hỏi rồi đi lướt qua, cũng không để ý vẻ mặt khác thường của Hoàng Uyển.

Trở lại văn phòng, thấy mấy người đang tụ tập một chỗ, không biết lại đang buôn chuyện gì. Tô Yểu cũng quen rồi, vừa bật máy tính vừa hỏi: “Mọi người đang nói chuyện gì thế?”

Nhất thời im lặng. Vẫn là Hoàng Uyển lên tiếng đại diện. Cô ta đi giày cao gót tới, chống cằm lên bàn Tô Yểu, nghịch ngợm chớp mắt: “Chị Tô, người vừa đưa chị về là ai thế?”

Tô Yểu không ngẩng đầu: “Không ai cả.”
“Sao lại không ai cả?” Hoàng Uyển cao giọng, “Em vừa xuống lầu lấy đồ, nhìn thấy hết rồi!”

Tô Yểu lúc này mới ngước mắt nhìn Hoàng Uyển. Hoàng Uyển là họ hàng của Điền Lệ Quân, giữ một chức vụ nhàn hạ trong công ty, cả ngày chẳng có việc gì làm, thích nhất là dựa hơi bạn trai thiếu gia nhà giàu mời mọi người trong văn phòng uống trà chiều. Hơn nữa cô ta trông nhỏ nhắn xinh xắn, miệng lưỡi cũng ngọt ngào, nên quan hệ ở công ty khá tốt.

Nhưng Tô Yểu lại không ưa nổi. Người khác đều gọi cô là giám đốc Tô, chỉ có cô ta cứ một tiếng “chị Tô”, hai tiếng “chị Tô”, ngoài mặt thì thân thiết nhưng trong lòng thì không ưa gì nhau. Đương nhiên đây không phải lý do chính. Căn nguyên sâu xa, theo trực giác Tô Yểu cảm thấy cô ta không thích mình, cô cũng không muốn mặt nóng dán mông lạnh, chẳng buồn cải thiện mối quan hệ hờ hững này.

“Vậy thì sao?” Cô hỏi lại.
“Em ngày nào cũng đi xe của anh Côn Khiên nhà em, cũng có tìm hiểu chút ít về xe cộ. Chiếc xe đưa chị Tô về lúc nãy, chắc cũng phải tiền tỷ nhỉ?” Côn Khiên chính là anh bạn trai thiếu gia mà Hoàng Uyển suốt ngày khoe khoang.

Tô Yểu lắc đầu: “Cái này thì tôi không rõ.”

“Chị Tô phải nắm bắt cơ hội đấy nhé,” Hoàng Uyển cười tủm tỉm, vẻ mặt vô hại, “Tuổi chị Tô bây giờ cũng hợp rồi, em thấy người này cũng không tệ đâu.” Trong lòng lại nghĩ, điều kiện tốt như vậy mà còn phải đi xem mắt, không phải già khú đế thì cũng là bụng phệ đầu hói, nhưng mà xứng đôi với Tô Yểu đấy chứ. Khoảng thời gian trước Tô Yểu đi xem mắt không biết làm sao lại lộ tin ra ngoài, mấy ngày nay Hoàng Uyển cứ bóng gió đủ điều. Tô Yểu chỉ nghĩ cô ta còn trẻ người non dạ, không muốn chấp nhặt: “Bạn bè thôi mà, đừng nghĩ nhiều.”

Hoàng Uyển còn định nói thêm, Tô Yểu lại nhìn cô ta: “Cô không có việc gì làm à?” Lúc này mới khiến cô ta lùi bước.

Gõ gõ vài chữ, rồi lại xóa đi. Tô Yểu vỗ trán, nhớ tới lời thúc giục của gia đình và những lời bóng gió của Hoàng Uyển… Cô thấy phiền muộn, có phải mình thực sự nên yêu đương rồi không?

Đúng giờ tan làm về nhà, Tô Yểu cởi bỏ áo sơ mi và chân váy công sở bó sát, chỉ mặc nội y đi vào phòng tắm. Khi ngồi trên bồn cầu, động tác của cô hơi khựng lại, không khỏi bực bội hừ một tiếng. Cô đã cảm thấy hôm nay cơ thể hơi khác thường, eo mỏi lưng đau không nói, ngực còn hơi căng tức. Nhẩm tính thời gian, còn đến sớm hơn hai ngày so với tháng trước.

Tắm rửa xong, đầu óc mệt mỏi rã rời, Tô Yểu lười biếng bò lên giường. Nằm một lúc ngực lại tức đau phải lấy tay đè lên, khó chịu quá, cuối cùng vẫn phải ngồi dậy đọc sách. Đọc được hai trang, điện thoại đột nhiên rung lên. Cô tiện tay với lấy, vừa mở màn hình đã lập tức ngồi bật dậy.

Lương Sở Uyên hỏi cô thứ sáu có rảnh không. Đây là… mời hẹn hò?

Sợ trả lời quá nhanh có vẻ không đủ kiêu, Tô Yểu cố nén ý định gõ chữ, đặt điện thoại xuống. Mặc kệ cơ thể đang khó chịu, cô xuống giường uống nước trước, rồi lại lên giường đọc sách, ra vẻ bận rộn như thể đã nửa tiếng trôi qua.

Bình luận

Để lại bình luận