Chương 10

Ôi trời, thứ đồ kia vừa nhìn là biết có cách âm.

Cô nuốt nuốt nước miếng, thấy anh cười càng lúc càng tươi.

“Đại ca… Anh sẽ không định ở trong xe làm tôi đó chứ?”

Cánh tay anh chống ở hai chân, nghiêng người về phía trước lại gần cô, nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ nóng rực kia, chậc một tiếng.

“Hay là dùng miệng?”

Cô kinh hãi trừng lớn đôi mắt.

“Không!” Đánh chết cũng không làm: “Tôi sẽ cắn đứt thứ đồ kia của anh!”

Anh hừ lạnh, đối với cách nói này cảm thấy buồn cười, “Cắn tôi? Nếu cắn không được, tôi sẽ bẻ gãy hết hàm răng của em, để sau này mỗi ngày đều dùng miệng khẩu giao cho tôi.”

“……”

Cô cắn răng, chỉ có thể hung hăng mà trừng anh.

Bởi vì cô sợ anh thật sự sẽ làm thật, trước giờ người đàn ông này nói chuyện đều không đổi sắc mặt, mỗi câu nói ra giống như đều là đang nói thật.

“Đại… Đại ca, anh cứ tùy tiện mà làm tôi, chỉ là, anh có thể đưa viên kim cương cho tôi được không, viên kim cương trong tay anh thật sự rất quan trọng! Làm ơn, cầu xin anh.”

Khỏi nói cô tủi thân biết bao nhiêu, bĩu môi lên, môi đỏ làm cho người ta muốn cắn một ngụm.

Anh cầm viên kim cương trong tay, đặt trước mắt đánh giá, một bên nhìn ánh mắt khát cầu của cô, nắm chặt kim cương, sau này còn có thể dùng tới.

“Được thôi, nhưng điều kiện là phải để tôi làm cho thỏa mãn, lần trước làm chưa được tận hứng, em còn dám chạy, lần này không thể dễ dàng như vậy được.”

Cô còn muốn khóc cầu xin anh, nhưng phát hiện làm như vậy rất mất mặt, kiên quyết không làm, vặn vẹo thân mình một chút.

“Vậy đại ca, anh cởi trói đi, nếu không làm cũng không tận hứng được đúng không.”

Người đàn ông rũ mí mắt, có thể cô không biết, bản thân cô mặc một bộ đồ da màu đen, dáng vẻ vặn vẹo mê người biết bao nhiêu, cặp mông kia khiến anh muốn vỗ một cái, để nghe âm thanh thanh thúy phát ra.

Từ trước đến nay anh nói một không nói hai, đặt viên kim cương trên tay vào một bên tủ, liền kéo cô qua ôm vào ngực, cởi bỏ còng tay, tay kia không nói hai lời lập tức luồn vào quần cô.

“Mèo hoang nhỏ, có biết tôi muốn làm em biết bao nhiêu không? Phía dưới của lão tử đang mừng muốn chết đây!”

Một câu được truyền đến từ kẻ răng của anh, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm cô.

Khương Hân gượng cười: “Không… Không biết!”

“A ——”

Cái tay kia chui xuống phía dưới cô, nắm lấy âm đế, hai ngón tay đâm vào chính giữa.

“Đừng đừng, nhẹ nhàng chút! Đừng mới vào đã nhanh như vậy, chịu không nổi!”

“A?” Anh rút ngón tay ra: “Nói vậy thì tôi sai rồi, để tôi chậm một chút.”

Anh cầm khóa kéo trên áo da kéo ra, bên trong chỉ mặc mỗi đồ lót dành để vận động, nó bó rất chặt, còn có thể thấy rõ được khe ngực, làm lửa nóng của anh lại bốc lên, cặp vú này anh cũng rất muốn làm!

Anh quá mức bạo lực, mới động một cái đã cởi áo trong ra, trực tiếp niết vào cặp vú mềm mại của cô, dùng sức bao phủ nó trong tay, phần thịt trắng nõn lọt giữa những khe hở ngón tay bị ép tràn ra ngoài.

“Đau…” Cô đẩy bờ vai của anh, một tay che ở trước ngực muốn đẩy anh ra. Trên cổ tay là vệt đỏ do bị ma sát với còng tay, cô tự nhìn tự đau lòng cho bản thân mình.

Phó Hựu càng ôm chặt lấy cô, bàn tay còn lại của anh cách một lớp quần da vuốt ve cặp mông non mềm của cô, giọng nói khàn khàn do ảnh hưởng của dục vọng đi kèm với sự uy hiếp.

“Ngoan ngoãn nghe lời, nếu không lão tử sẽ chơi em cho tới chết trên cái xe này!”

Khương Hân bị anh niết đau đến muốn khóc, cô thay đổi chiến thuật, ôm lấy cổ anh, nâng người tự dâng hai luồng thịt non mềm của mình lên trước.

“Chó săn lớn ~ nhẹ một chút được không, người ta thật sự đau lắm đó, chịu không nổi đâu.” Không cần phải nói, âm thanh nũng nịu này lại càng làm cho anh không kiềm chế được.

Mẹ nó, yêu tinh câu dẫn người!

Bình luận

Để lại bình luận