Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Khương Từ Niên để cô dựa vào trong lòng ngực của mình, hỏi: “Muốn đi nơi nào?”

Đều đã 11 giờ rưỡi, Lê Đông được không mở được mắt ra: “Tùy tiện tìm một cái khách sạn đi.”

“Cậu đã thành niên chưa?” Khương Từ Niên hỏi cô.

“Cậu cũng chưa thành niên hay sao?” Lê Đông còn tưởng rằng anh cười nhạo tuổi của cô, bởi vì đi học sớm, học cao nhị Lê Đông mới mười sáu tuổi, so với người bình thường thì cô nhỏ hơn một tuổi.

Khương Từ Niên vỗ vỗ đầu của cô, đèn đường chiếu xuống, ý cười trên mặt của anh giống như là đang phát ra ánh sáng, phảng phất tiến vào hương vị ôn nhu của mùa thu.

“Tôi đã thành niên rồi, để anh trai mang cậu đi thuê phòng.”

Trong ấn tượng của cô, Khương Từ Niên sẽ không dùng cách xưng hô này, tính tình anh luôn hòa đồng, tuy rằng tính cách rộng rãi, mèo hoang ven đường đều thích anh, nhưng cho người ta có cảm giác là rất khoảng cách.

Lê Đông bĩu bĩu môi, lại một lần bị anh chặn ngang bế lên, đạp lên lá rụng, hướng đường cái trống trải đối diện đi đến.

“Cao nhị liền 18 tuổi thật đúng là không có nhiều người lắm.”

Khương Từ Niên nói: “Tôi cao một là lưu ban.”

“Thành tích không tốt hay sao?” Thành tích của anh chính xác là không tốt, làm sao có thể làm học bá được.

“Tính cách không tốt.”

“Đó là có lý do gì hay sao?”

Khương Từ Niên lại cười, ngũ quan thiếu niên xinh đẹp lại đoan chính hòa vào trong bóng đêm, ánh trăng trắng cũng kém hơn một bậc, bề ngoài quá mức tinh xảo, che giấu rất nhiều bí mật sâu không thấy đáy của anh.

Mày rậm đen nhánh không thể hiện cảm xúc, sắc mặt biểu hiện sự ôn hòa, giấu kín như ẩn như hiện tính công kích.

Một cổ cảm giác thần bí dần dần được rút đi, ý thức của Lê Đông có chút hỗn độn, cô dựa vào ngực của Khương Từ Niên, khẽ nhếch đầu, lẳng lặng mà thưởng thức, từ trước chỉ có thể xa xem chi hoa ở núi cao.

Lê Đông nói muốn giúp anh phụ đạo vật lý, cuối tuần, hai người hẹn nhau ở trong phòng của khách sạn.

Đêm đó qua đi Khương Từ Niên vẫn luôn không đến phòng đó nữa, sau thời gian một tháng, Lê Đông hỏi anh vì cái gì, chủ yếu là cô đau lòng vì tốn tiền, khách sạn này trang hoàng thoạt nhìn liền không tiện nghi.

Khương Từ Niên trả lời cũng thực có lệ: “Gần trường học, rất thuận tiện.”

Anh ngồi ở trêm thảm, tùy ý dáng ngồi tùy ý, một cặp chân dài tách ra không có chỗ để, một tay chống ở phía sau, lấy ra từ trong cặp sách cuốn sách luyện tập vật lý, để ở cái bàn trước mặt.

Lê Đông quỳ gối trước cái bàn, cánh tay chống lên bàn, giống như là khuôn mặt mê muội, cười tủm tỉm lộ ra răng thỏ: “Cậu rất có tiền sao.”

“Không nhiều lắm.”

Lời ít mà ý nhiều phong phạm giống như là tổng tài bá đạo, Lê Đông cảm thấy anh nhiều ít có điểm có tiềm lực trở thành tổng tài.

Khương Từ Niên mặc áo sơmi màu lam cùng với áo choàng cao bồi, trên cổ đeo thêm trang sức, anh còn mặc chiếc quần rộng thùng thình, màu đen lại tôn lên đôi chân dài của anh.

Lê Đông lần đầu tiên thấy anh quần áo thường ngày ngoài đồng phục ra, quần áo của anh không thể chê, trên cổ tay trái đeo một chiếc đồng hồ cơ khí màu đen, sinh hoạt tựa hồ thực quy củ.

Lê Đông quỳ bò đến bên cạnh anh, ngồi ở trên gót chân, cầm cuốn sách luyện tập của anh lên.

Cánh tay của hai người dựa rất gần, Khương Từ Niên liếc mắt nhìn tư thế quỳ đoan chính của cô một cái, không biết làm sao mà nhấp nhấp môi dưới.

Anh gập một cái chân dài lại, cánh tay để ở trên đầu gối, nghiêng thân mình xem đồ vật trong tay của cô.

“Đề sai thật là nhiều.” Lê Đông chỉ vào trong sách bài tập: “Loại công thức cấp thấp này cậu đều sai, xem ra cậu đi học nghe được cũng rất nghiêm túc nha.”

“Cậu đi học nhìn lén tôi sao?”

Hô hấp của Khương Từ Niên ấm áp, công kích lỗ tai non nớt của cô, Lê Đông quay đầu, môi cọ qua đỉnh mũi của anh, mới ý thức được hai người dựa gần nhau như thế nào.

Bình luận

Để lại bình luận