Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Rẽ Hướng

Tang Yếu Miễu phát hiện, Cố Nhĩ Thăng đã thay đổi.

Biến hóa lớn nhất là, anh đã cười với cô, cũng thường hay xoa đầu cô. Bọn họ, giờ đây, giống như hai anh em ruột thịt thật sự. Thậm chí cô còn có thể làm nũng với anh.

Điều này làm cho Tang Yếu Miễu có cảm giác an toàn.

Lôi Tử Đồng đã chuyển trường được một tháng. Trong thời gian này, trường học ồn ào tin đồn tình tay ba của cô ta với Lance và một nam sinh khác, hoàn toàn không dính dáng gì đến Cố Nhĩ Thăng.

Tang Yếu Miễu vui vẻ cười thầm.

Xem ra sự xuất hiện của cô đã làm cốt truyện thay đổi. Nam phụ số hai đã không còn bất cứ liên hệ gì với nữ chính.

Nhưng chính Tang Yếu Miễu cũng không nhận ra, sự việc đã phát triển vượt xa dự tính của cô.

Ban đầu, cô chỉ muốn mối quan hệ trở nên thân thiết hơn một chút, ôm chặt cái phao cứu sinh này làm bùa hộ mệnh. Nhưng khi nữ chính xuất hiện, cô cảm thấy khủng hoảng, sợ hãi công sức của mình đổ bể, vì thế càng thêm chủ động lấy lòng Cố Nhĩ Thăng.

Sự tình phát triển ngoài tầm kiểm soát. Cố Nhĩ Thăng cùng cô càng ngày càng thân thiết, nhưng lại không nảy sinh bất cứ tình cảm gì với nữ chính.

Câu chuyện, dường như đã rẽ sang một hướng khác.

Giống như, vốn dĩ mục đích của cô là muốn “cảm hóa” trùm phản diện, biến anh ta thành một người anh trai tốt. Nhưng luẩn quẩn thế nào, những hành động của cô lại như đang câu dẫn, quyến rũ anh trai mình, làm anh thích cô, và… bản thân cô dường như cũng thích anh.

Mà người đứng sau, thao túng tất cả, không ai khác ngoài Cố Nhĩ Thăng.

Anh biết, con cá nhỏ này, sớm muộn gì cũng sẽ cắn câu.

Mấy vấn đề này, Tang Yếu Miễu không hề nhận ra.

Hiện tại, cô đang rất phiền não với Ngô Tử Hào. Không biết hắn ta ăn phải thứ gì, mà suốt ngày quấn lấy cô.

“Tang Yếu Miễu, cuối tuần thi rồi, cậu có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi mình.”

Lại tới nữa.

Tang Yếu Miễu âm thầm đảo mắt, tức giận nhìn Ngô Tử Hào: “Tôi không hiểu sẽ hỏi người khác. Cảm ơn.”

Vẻ mặt Ngô Tử Hào không tin: “Trong lớp, thành tích của tôi là tốt nhất, cậu có thể hỏi ai khác chứ?”

“Lớp mười hai có Cố Nhĩ Thăng. Anh ấy đứng hạng nhất toàn trường, khẳng định giỏi hơn cậu!”

“Quả nhiên là vậy.” Ngô Tử Hào nhìn cô, cười châm chọc, “Hóa ra là có mục tiêu mới.”

Tang Yếu Miễu sững sờ một lúc mới hiểu được ý tứ của hắn. Cô không phản bác, mặt hơi đỏ lên: “Liên quan gì đến cậu?”

Ngô Tử Hào cảm thấy mình thật điên rồ, cư nhiên lại đi để ý một loại con gái lẳng lơ như vậy. Hắn tức giận giật lấy cuốn sách toán, quay đầu bỏ đi: “Mặc kệ cậu!”

Tang Yếu Miễu ngơ ngác, lẩm bẩm: “Không thể hiểu nổi.”

Phùng Dao ngồi cạnh, vừa xem kịch hay vừa cắn hạt dưa, nói: “Này, cậu thật sự thích Cố Nhĩ Thăng à?”

Mặt Tang Yếu Miễu còn chưa hết đỏ, cô liếc xéo Phùng Dao: “Đừng nói bừa!”

“Hứ,” Phùng Dao nhả vỏ hạt dưa, “Vậy mặt cậu sao đỏ thế? Xấu hổ rồi! Ha ha!”

Tang Yếu Miễu sờ sờ má mình, đúng là có chút nóng.

Thình lình, cô quay sang hỏi Phùng Dao: “Này, em gái quan trọng, hay là bạn gái quan trọng?”

Phùng Dao không thèm nghĩ ngợi: “Hỏi thừa. Đương nhiên là bạn gái!”

Tang Yếu Miễu lại lấy cớ ôn thi, chui vào phòng Cố Nhĩ Thăng.

Dạo gần đây, cô ra vào phòng anh như đi chợ. Dù sao lầu hai cũng chỉ có hai phòng của bọn họ. Ba Tang và Cố Dao thường xuyên đi công tác, bận rộn đến mức không biết quan hệ của hai đứa con đã thay đổi từ lúc nào.

Cố Nhĩ Thăng nhìn cô ngựa quen đường cũ, đang định hỏi cô có gì không hiểu, thì thấy cô cúi đầu nhìn sách, vẻ mặt rối rắm.

Bình luận

Để lại bình luận