Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Lời hứa buổi sáng và sự nguy hiểm
Thư Tâm run rẩy. Ngay tại đây? Trong nhà của Tống Văn? Tiếng ngáy của cô ấy vẫn đều đều vọng ra từ phòng bên kia.
Nhưng cô không thể từ chối ánh mắt đó. Cô chậm rãi, đưa tay về phía anh.
Anh thở hắt ra, nhắm mắt lại, tận hưởng sự đụng chạm của cô. Anh cúi xuống, luồn tay vào trong áo ngủ của cô, xoa nắn bầu ngực mềm mại. Cô khẽ rên lên, vội bịt miệng.
Chỉ vài phút sau, anh run rẩy, gục đầu lên vai cô. Tinh dịch nóng hổi bắn đầy trên sàn gạch lạnh.
Anh thở dốc một hồi lâu, rồi mới ngẩng lên, lau sạch khóe miệng cho cô, rồi hôn cô, một nụ hôn sâu, chậm rãi, đầy sở hữu.
“Ngày mai… đừng đi.” Anh thì thầm. “Ở lại vài ngày nữa.”
Trái tim Thư Tâm đập lỡ một nhịp.
Anh hôn lên vành tai cô, giọng nói khàn đặc đầy ma lực. “Bảy giờ sáng mai. Rửa sạch, đợi tôi.”
Nói rồi, anh mở khóa, lặng lẽ rời đi, để lại Thư Tâm ngồi hóa đá trên bồn cầu, cả người nóng ran.
Cô cũng không ngủ được. Lời nói của anh cứ văng vẳng bên tai. “Rửa sạch, đợi tôi.”
Sáu giờ sáng, cô thức dậy.
Cô tắm rửa kỹ càng hơn bao giờ hết, dùng loại sữa tắm thơm nhất của Tống Văn. Cô sấy tóc, mặc một bộ váy ngủ sạch sẽ. Rồi cô vào bếp, làm bữa sáng.
Cô vừa tắt bếp, một vòng tay nóng rực đã siết lấy cô từ phía sau. Lăng Thiệu.
Anh vùi mặt vào hõm cổ cô, hít một hơi thật sâu. “Thơm quá.”
Anh xoay người cô lại, hôn cô. Nụ hôn buổi sáng vội vã nhưng đầy khao khát.
“Ăn… ăn sáng đi.” Cô đẩy nhẹ.
Anh nhìn bữa sáng trên bàn, rồi nhìn cô, ánh mắt tối lại. “Ăn cái khác.”
Anh bế bổng cô lên, mặc cho cô vùng vẫy nhẹ. Anh không mang cô về phòng ngủ, mà là phòng giải trí. Anh đặt cô lên chiếc ghế mát-xa bọc da đắt tiền.
“Tống Văn… cô ấy…” Thư Tâm hoảng hốt. Tiếng động có thể đánh thức cô ấy.
“Cô ấy ngủ say lắm.” Anh quả quyết.
Anh quỳ xuống trước mặt cô. Anh vén váy cô lên, và lần này, không có sự vội vã. Anh cúi đầu, hôn lên đùi non của cô, và chậm rãi đi lên.
Thư Tâm nín thở. Khi chiếc lưỡi nóng bỏng của anh chạm vào nơi nhạy cảm nhất, cô gần như bật khốc. Chưa một ai, kể cả Đức Hải, làm điều này với cô.
Cô cắn chặt môi, cố không phát ra tiếng, nhưng cơ thể cô không nghe lời. Nó co giật, run rẩy.
“A…” Một cơn cực khoái ập đến, nhanh và dữ dội. Cô vội bịt miệng, nước mắt trào ra.
Anh ngẩng lên, mỉm cười, nuốt hết vị ngọt ngào của cô. Tiếng nuốt “ực” của anh trong căn phòng tĩnh lặng còn dâm đãng hơn bất cứ lời nói nào.
Tống Văn vẫn đang ngủ say ở phòng bên. Sự nguy hiểm, sự vụng trộm làm khoái cảm của Thư Tâm nhân lên gấp bội.
Anh đứng dậy, cởi phăng chiếc quần đùi. Anh lật cô lại, ép cô úp mặt vào lưng ghế.
Và anh tiến vào, mạnh mẽ, từ phía sau.
Thư Tâm vùi mặt vào lớp da thuộc, tiếng rên rỉ của cô bị nuốt chửng. Căn phòng chỉ cách phòng ngủ chính một bức tường, nhưng cảm giác như ở hai thế giới khác biệt.

Bình luận

Để lại bình luận