Chương 100

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 100

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nhìn ánh mắt và giọng điệu của anh, gần như muốn băm Tạ Viễn Ninh ra trăm mảnh trong tích tắc.

Tạ Viễn Ninh lạnh lùng nói, “Tôi không biết.”

Hạ Cảnh Chiêu túm cổ áo khiến sau gáy của anh ta đau đớn, anh ta nhíu mày nhìn Hạ Cảnh Chiêu với ánh mắt thương hại.

Hạ Cảnh Chiêu vẫn mặc quần áo sang trọng cao quý, nhưng trong đôi mắt long lên sòng sọc kia là tơ máu đỏ đậm, chẳng còn vẻ bình tĩnh của kẻ chỉ huy ở sau màn như thuở mới gặp mặt anh ta, giao nhiệm vụ cho anh ta nữa.

Tạ Viễn Ninh xùy một tiếng trào phúng Hạ Cảnh Chiêu, “Anh đã nghĩ ra sau khi tìm được cô ấy, sẽ đối xử với cô ấy như thế nào chưa? Biến cô ấy thành đồ chơi của anh à? Chắc anh cũng biết tại sao cô ấy làm mọi cách để thoát khỏi anh.”

Hạ Cảnh Chiêu siết nắm tay kêu răng rắc, hất văng Tạ Viễn Ninh ra.

Đúng là bây giờ anh có phần mất lý trí, anh dùng mọi biện pháp có thể nghĩ ra để tìm ra tung tích của Dịch Nhữ, thậm chí còn tuyên bốn treo giải thưởng cho ai tìm được cô. Nếu bây giờ Dịch Nhữ bị bắt lại, có thể anh sẽ xé nát cô ra.

Tìm được hay không là một chuyện, sau khi tìm được phải đối xử với cô như thế nào – đó là vấn đề gì. Nếu cô gặp nguy hiểm thì sao đây?

Hạ Cảnh Chiêu không thể tưởng tượng được hậu quả.

Anh vẫn còn rất nhiều việc chưa hoàn thành, giữa bọn họ còn có một cơ hội xem xét lại mối quan hệ đó một cách công bằng, anh phải tìm được Dịch Nhữ bằng mọi giá.

Hạ Cảnh Chiêu bỏ đi.

Lúc này, Tạ Viễn Ninh nói cho anh nghe một câu, “Cô ấy bảo tôi gửi gắm tới anh hộ cô ấy, nếu anh muốn tìm cô ấy thì chờ email một tháng sau đi.”

Một tháng sau.

Hạ Cảnh Chiêu nhận được một email.

[Người gửi: A Nhữ]

[Tiêu đề: ngày thứ 46]

[Nội dung: anh có khỏe không Cảnh Chiêu? Đã lâu rồi em không gọi anh bằng xưng hô này, xin lỗi anh vì bây giờ em không thể tỉnh táo đối mặt trực tiếp với anh được, phải tạm thời rời khỏi anh một thời gian. Em muốn trong một năm này, để suy nghĩ rõ ràng hơn về mối quan hệ của chúng ta trong khoảng cách đủ xa. Anh đừng sợ, cứ cách vài ngày em sẽ gửi cho anh một email, chúng ta hứa với nhau đi, anh đừng tìm em, dừng hết tất cả những cách tìm em, chờ em quay lại tìm anh. Lần này em sẽ thử chủ động tới gần anh. Coi như lần ly biệt này là sự trừng phạt cho sai lầm trong quá khứ của cả hai chúng ta, cũng là một cơ hội bắt đầu lần nữa, anh có bằng lòng chấp nhận không?”

Trong email còn có video được gửi kèm, Hạ Cảnh Chiêu ấn vào video. Trong video, Dịch Nhữ nhẹ nhàng hái một đóa hoa cúc trắng nhỏ ven đường, “Cảnh Chiêu, anh nhìn xem, hôm nay em thấy hoa.”

Hạ Cảnh Chiêu xem video, có thể nghe được giọng nói bình tĩnh dịu dàng của Dịch Nhữ vang lên rất rõ ràng trong video. Quyết đoán, trông thì như ôn hòa nhưng lại không cho người ta cơ hội đàm phán.

Nếu theo dõi email thì không quá một tháng là anh có thể tìm được Dịch Nhữ, nhưng nếu anh thật sự làm như thế, anh không thể biết được Dịch Nhữ sẽ làm chuyện cực đoan gì trước mặt mình.

Hạ Cảnh Chiêu nhìn mấy chữ “bắt đầu lại lần nữa” một lúc, anh hồi âm một chữ “được” ngắn gọn.

Tất cả các cuộc điều tra và treo giải thưởng đã bị rút lại.

Sau lần đó, Dịch Nhữ bắt đầu nói chuyện bình thường với anh, tuy là ít nói hơn lúc nói chuyện ở nước ngoài, nhưng hình như gần gũi hơn bất kỳ lúc nào bọn họ ở chung, thậm chí là khi thân thể quấn quýt lấy nhau.

Hạ Cảnh Chiêu nếm trải mùi vị của sự nhung nhớ, thấy được nhưng không thể chạm vào, đó là cực hình với bất kỳ một người nào.

Bình luận

Để lại bình luận