Chương 100

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 100

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Thật ghê tởm.

Vệ Duy Nhất khóc lóc, “Bằng không thì sao? Không phải hiện tại cũng đã bị cậu đem tôi lăn lộn người không ra người quỷ không ra quỷ sao! Tôi đã làm sai cái gì, cậu nói cho tôi biết tôi đã làm sai cái gì! Tôi chỉ nghĩ muốn sống an ổn một chút, tôi cầu xin cậu đem chân trả lại cho tôi a!”

Liễu Dục mắt lạnh tới gần cô, một cái tay khác bóp cằm cô, đem gương mặt cô hung hăng mà ấn xuống dưới sàn.
“Cái em sai là không nên làm tôi thích thao em! Không nên có gương mặt này, hiểu không!”

“Em lại chọc vảy ngược của tôi, không biết tốt xấu !”

Đem cô ném lại lên giường, vội vã đi ra phòng ngủ, cô thấp thỏm bất an rồi lại bất lực, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập, giống như trơ mắt chờ Tử Thần buông xuống.

Hắn lấy tới một hộp đầy dây mây dùng để buộc đồ, đó là khi mua đồ gia dụng mà có, giơ lên ở không trung, liền hướng trên người cô đánh.

Dây mây thật nhỏ bị hắn đánh đến phá lệ hữu lực, mỗi lần đánh xuống đều lưu lại dấu hằn đỏ trên làn da non mềm .
Hắn chỉ đánh ba lần, cũng cảm thấy không đã ghiền, dẫm lên giường quỳ gối bên cạnh người cô, đem đôi tay cô giơ lên, dùng dây mây buộc chặt lại trên đầu giường, đôi mắt đỏ lên.

“Đem em trói lại tới! Tôi xem em còn dám chạy không, lại chạy tôi liền giết chết em, đánh chết em!”

Hắn tay run bóp chặt cô cổ, giơ lên bàn tay muốn hướng trên mặt cô trừu, như vậy hữu lực mà to rộng lòng bàn tay, hắn dùng hết toàn lực trừu đi xuống, nhất định sẽ đem cô mặt cấp phiến lạn, phiến đến khóe miệng đổ máu, hàm răng xoá sạch!

“Không cần đánh tôi, không cần tát tôi! Ô cứu mạng a! Cứu cứu tôi, cứu cứu tôi a!”

“Mẹ nó em câm miệng cho gia !”

Hắn nổi điên làm ngũ quan cũng biến dạng , dựng mi trừng mắt, biểu tình mười phần hung thần ác sát, thở dốc giống như tê giác, bàn tay kia chậm chạp không có tát xuống, tay run ở bên cạnh dừng lại.

Vệ Duy Nhất đối với hắn chỉ có phỉ nhổ, “Cậu chính lài phạm tội cưỡng gian! Cậu là tiện nhân, cậu đáng chết! Tôi sẽ không yêu cậu,, có bản lĩnh cậu liền giết chết tôi đi, cậu làm tôi chết đi a!”

Bang!

Mặt bị ăn tát đến lệch sang một bên , Liễu Dục nắm tóc để cô quay đầu nhìn thẳng vào mình, ánh mắt dữ dằn.

“Lão tử phạm tội cưỡng gian thì làm sao! Tôi mẹ nó sẽ làm em muốn chết không được muốn sống không xong,em muốn chết dưới tay tôi? Tôi làm em sống không bằng chết! Thử xem xem a Vệ Duy Nhất, tôi muốn tra tấn cả đời em , làm em hỏng mất, tôi làm em phải cầu xin mà yêu tôi, nhìn thử xem a, lão tử chưa từng sợ qua cái gì!”

Cô bị đánh hôn mê bất tỉnh, một cái bàn tay dùng lực mạnh như vậy, đã sớm làm cô bất tỉnh nhân sự.

Liễu Dục khí phát run, đem cô tra tấn đến hỏng mất, như vậy cô liền vĩnh viễn là của hắn!

Nhưng hắn đột nhiên nghĩ đến,lời nói của lão nhân kia trong điện thoại , hết thảy bỗng nhiên trở nên không tầm thường, thế mà thật sự bị ông ta đoán trước, vì cái gì…… Hắn căn bản không có tính toán sẽ làm như vậy!

Tơ máu che kín tròng mắt sung huyết , nắm chặt nắm tay, dùng sức rũ đầu hạ gối , nhìn lại người đang nhắm mắt bất tỉnh nhân sự, gương mặt bị sưng lên,nước mắt hắn không hề báo trước, tràn mi mà ra.

“Vệ Duy Nhất, Vệ Duy Nhất!”
Thoa thuốc cho cô xong , đem búp bê vải tàn khuyết từng chút từng chút một may vá lại thật tốt, lấy đá đắp trên mặt sưng đỏ , phía dưới đổ máu cũng được bôi thuốc.

Nhưng chính là không quản hai cái chân kia của cô, đem cổ tay cô từ đầu giường thả xuống, dù sao cô cũng trốn không thoát, đem dây mây ném xuống đất, lại đi phòng bếp nấu cơm, ngồi ở mép giường chờ cô tỉnh lại.

Thái dương dần dần khuất núi, bên ngoài đã mất đi ánh sáng, trong phòng lại càng tối tăm hơn, không khí càng trở nên trầm thấp, u ám đến thấy không rõ mặt cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận