Chương 100

“Mẹ… mẹ…” Bị bắt quả tang ngay tại chỗ, Dung Thủy Lam hoảng hốt đến mức ngay cả môi cũng run lên.

“Ha ha, cũng bình thường mà thôi, Thủy Lam cũng lớn rồi, bây giờ cũng là lúc con bé nên học tập một ít chuyện của người lớn.” Ngọc Lan mỉm cười ôm con gái đi đến giường của các cô, Hồng Linh còn đang trần truồng, cô ấy bị con gái nhìn thấy cơ thể của mình mà thậm chí còn không để ý hay cảm thấy xấu hổ, ngược lại Hồng Linh còn trừng mắt cười khanh khách, Ngọc Lan biết trong lòng cô ấy lại muốn giở trò xấu xa.

“Thủy Lam là con gái của chúng ta, ngay cả con gái của mình mà mẹ cũng không buông tha phải không?”

Ngọc Lan cười hì hì trả lời cô ấy, “Con cũng là con gái của mẹ mà, mẹ cũng không muốn lần đầu tiên của Thủy Lam bị người khác lấy đi, những người đó nhất định sẽ khiến Thủy Lam rất đau, người làm mẹ như mẹ thì nhất định sẽ cực kỳ dịu dàng với con bé~” Hồng Linh bị lời của cô làm cho nghẹn họng, chẳng lẽ cô ấy không phải là con gái của Ngọc Lan hay sao, hôm nay cô lại tìm tới một cô con gái khác của mình, cô ấy hẳn là nên cảm thấy kỳ quái đúng chứ?

Ngọc Lan đúng là cái đồ biến thái!

“Con muốn đi ngủ, mẹ, con không muốn biết gì hết!” Dung Thủy Lam cũng không phải là tờ giấy trắng không biết gì cả, từ lúc hai người mẹ nói chuyện với nhau, cô nàng đã biết mình sắp phải đối mặt với cái gì.

Cô nàng không muốn bị mẹ mình phá thân!

Cơ thể vừa mới di chuyển, dưới chân còn chưa bước ra, cô nàng đã bị Ngọc Lan cứng rắn kéo lên giường, áp sát bên cạnh Hồng Linh, cảm giác thoải mái khi cánh tay chạm vào da thịt nóng bỏng nhẵn nhụi của mẹ cũng không triệt tiêu được nỗi sợ hãi trong lòng cô nàng hiện tại.

Một giây sau Ngọc Lan lập tức đè lên người cô nàng, sức mạnh của hai người hoàn toàn không thể đánh đồng, chẳng mấy chốc Dung Thủy Lam đã bại trận, hai mắt của cô nàng đẫm lệ mông lung nhìn về phía Hồng Linh cầu cứu, “Mẹ ơi, cứu con với!” Hồng Linh thấy vậy cũng bất đắc dĩ thở dài, “Thủy Lam, mẹ cũng không có cách nào để cứu con cả.”

“Sao lại như thế này!” Trong lòng của cô nàng cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, váy ngủ bị Ngọc Lan cởi ra rất dễ dàng, một nụ hôn tinh tế rơi vào xương quai xanh của cô nàng, mang theo ý tứ khiêu khích rất mạnh, đầu lưỡi vươn ra liếm láp một vùng da thịt nhỏ, đôi môi vây quanh lấy, đầu lưỡi mềm mại kích thích cơ thể giống như có chứa một dòng điện truyền vào từ chỗ bị liếm lan tràn đến khắp toàn thân, Dung Thủy Lam không tự chủ được nhẹ giọng rên rỉ một chút.

Cơ thể mẫn cảm và non nớt lập tức mềm nhũn, đánh mất toàn bộ năng lực chống cự.

Tay của Ngọc Lan phủ lên cơ thể ngây ngô của cô nàng, làn da trẻ trung săn chắc của con gái khiến trong lòng cô càng thêm xúc động, đôi tay kia cuối cùng dừng lại ở bộ ngực đẫy đà của Dung Thủy Lam trong đám nữ sinh, bao phủ gò núi nhỏ nhấp nhô kia, bàn tay Ngọc Lan phủ lên chỉ có thể hơi cong lại, nếu không sẽ không nắm được ngực của con gái.

Bình luận

Để lại bình luận