Chương 101

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 101

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Khi bị cưỡng ép đè lên bàn mổ, cô lạnh cả sống lưng, ánh mắt liếc qua thấy Khương Nghị nhét cho bác sĩ một số tiền lớn, rên mặt lộ ra nụ cười hung tợn.

Cửa phòng phẫu thuật bị đóng chặt, cả người như đang ngâm trong hố băng vậy, không nhúc nhích được.

Hai bên đều có một bác sĩ đè cánh tay cô, đèn sợi đốt trên đầu đột nhiên bật sáng, con ngươi bị ánh đèn chói nhức nhối, nước mắt chảy ra, những người đó bắt đầu khám cho cô, vén áo phần bụng cô lên, phần bụng nhô lên lộ ra bên ngoài không khí, toàn thân run rẩy nổi cả da gà.

Bác sĩ nhìn cô một cái rồi an ủi nói, “Cô đừng lo lắng, sẽ không đau lắm, bây giờ là một cuộc kiểm tra nhỏ để xem tình trạng của thai nhi trong bụng.”

Cô nắm chặt nắm tay, “Tôi không phá thai, thả tôi ra!”

Bác sĩ do dự chốc lát, suy cho cùng vừa rồi mới nhận nhiều tiền như vậy, giờ mà đem trả lại, thật sự cảm thấy có chút không sướng, thế rồi tiếp tục vui vẻ cười nói.

“Vừa rồi là chồng của cô sao? Nếu chồng cô đã không đồng ý, đứa nhỏ này được sinh ra thì thật sự rất đáng thương, chi bằng sớm phá bỏ thì tốt hơn.”

“Em ấy không phải……”

“Ây da, cô này, xin cô đừng làm khó tôi, cô xem chỗ chúng tôi cũng chỉ là một bệnh viện nhỏ, có một khách hàng lớn như cô thật không dễ dàng, bệnh viện của chúng tôi đã bị chậm mấy ngày không trả lương, trên tôi còn có người già dưới có trẻ nhỏ, tôi cũng chỉ mong chờ chút tiền hôm nay cô đến đó.”

Khương Hân nghiến răng, nước mắt càng ngày càng nhiều dưới sự kích thích của ánh đèn, cô vẫn không chịu nhắm mắt lại, hai cô y tá đè cô cũng có chút không đành lòng, lại lúng túng không biết nên làm thế nào, không ngừng kéo khẩu trang lên trên.

Chất lỏng lạnh lẽo bôi lên bụng cô, dường như có thứ gì đó đang lăn lộn, thai nhi trong bụng cô mơ hồ hiển thị trên màn hình điện tử của dụng cụ.

Bác sĩ hơi ngạc nhiên.

“Cô ơi, cô đã kiểm tra trước đó chưa?”

“Chưa.”

Giọng cô khàn khàn, vẫn cố chấp không chịu nhắm mắt, chỉ nghe thấy giọng nói kinh ngạc của bác sĩ.

“Cô đang mang trong mình thai long phượng, bây giờ trong bụng cô có hai bào thai, một nam một nữ, cô không biết sao?”

Cô cũng sững người.

“Không…không biết.”

Bây giờ bác sĩ đó cũng không dám xuống tay, một là vì hai cái thai khó mà phá bỏ, hai là vì nếu làm sẽ cắn rứt lương tâm, vốn tưởng rằng chỉ có một đứa, nhưng không ngờ lại là hai, đây mà làm là mất hai mạng, ông ấy không cách nào xuống tay được.

Nhìn những y tá và một bác sĩ xung quanh, do dự không quyết, món tiền này họ thực sự rất cần.

“Cô ơi, như vậy đi, nếu cô không muốn bỏ, tôi có thể chỉ cho cô một cách, nếu trên người cô có tiền, cứ xem như cô trả phí tư vấn cho chúng tôi, cái thai này chúng tôi cũng sẽ không phá bỏ, món tiền này chúng tôi cũng sẽ trả lại cho cô.”

Khương Hân đột nhiên cháy lên hy vọng, khịt mũi nói, “Không, các anh cứ cầm tiền đi, hãy tìm cách để đưa tôi ra khỏi đây là được, đừng để người bên ngoài phát hiện.”

Mấy người liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy đây là cuộc làm ăn ổn định không thua thiệt nên tự nhiên đồng ý mà không cần điều kiện gì.

Khương Nghị ở ngoài hành lang hoàn toàn không biết động tĩnh bên trong, đưa tay lên ấn chiếc điện thoại cũ kỹ không biết năm nào, liền nhanh chóng bấm gọi ghé vào lỗ tai.

Không có phản hồi, có nghĩa là bên đó đã xảy ra chuyện, e rằng người đều đã bị bắt lại, hoặc là bị giết chết.

Anh nghiến răng oán hận, nắm chặt tay phát ra tiếng ùng ục, đập mạnh vào tường.

Cánh cửa phòng phẫu thuật phía sau đột nhiên mở ra, cậu ta đột ngột quay đầu lại, trong mắt vẫn còn tia khát máu chưa nguôi ngoai, cô y tá đang đẩy xe đột nhiên rùng mình.

Thứ mà cô đang đẩy không gì khác ngoài một chiếc xe đẩy dụng cụ, phủ một tấm chăn trắng rủ xuống, chứa kim tiêm và thuốc.

Bình luận (0)

Để lại bình luận