Chương 101

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 101

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Thích Kỳ Niên thật sự không có biện pháp với cô, tiểu tổ tông đúng là không đánh được không mắng được, vừa rồi đánh ba cái hắn căn bản không dùng lực, hiện giờ thì hay rồi, đánh xong còn phải đi dỗ người ta.
“Mông thật sự bị đánh đau à?” Hắn hỏi.
Minh San quay mặt đi không để ý tới hắn.
“Đúng là tiểu tổ tông của cha, vừa rồi cha không quản được tay, cha sai rồi, cha xin lỗi con.”
Minh San thở sâu ổn định hơi thở, lúc này mới nói “Nếu cha không còn chuyện gì khác, con về sân sau.”
Thích Kỳ Niên không có khả năng để cô rời đi, một tay của hắn ôm eo cô, một tay khác vén váy cô nói
“Đừng đi, cha nhìn xem mông có bị đánh hỏng không.”
“Không cần, con không sao.” Minh San vội vàng vươn tay đoạt váy với hắn “Cha buông con ra.”
“Con để cha nhìn trước đã, nhìn xong để con đi.” Người đàn ông dỗ cô.
Minh San căn bản không tin lời hắn nói, giãy giụa muốn tránh đi, nhưng rất nhanh lại bị cha ấn trở về trên trường kỷ, rát nhanh quần dưới váy đã bị hắn kéo tới đầu gối cong.
Sau đó chỉ nghe hắn hít sâu một hơi “Chỉ đánh nhẹ một cái đều có vệt đỏ sao?”
Minh San thật sự xấu hổ muốn khóc, khóe mắt hàm chứa nước mắt, muốn kéo quần mình về.
Nhưng giây tiếp theo, người đàn ông nâng mông cô lên, cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm mông thịt của cô, thật cẩn thận liếm ba vệt đỏ nhợt nhạt.
“Ừm…”
Cơ thể Minh San cứng đờ, ngay sau đó lắc mông muốn né tránh đầu lưỡi của hắn “Đừng mà… Ừm…”
Cảm giác đầu lưỡi lượn lờ trên mông thịt thật sự rất ngứa, ngứa đến mức cơ thể cô nhẹ nhàng run rẩy.
Minh San muốn vứt bỏ loại cảm giác này, nhưng rõ ràng chỉ bị cha liếm mấy cái mà thôi, vậy mà cơ thể trở nên mềm mại vô lực, căn bản không có sức phản kháng.
Đầu lưỡi của Thích Kỳ Niên liếm một lát, dần dần liếm kẽ mông của cô, đầu lưỡi dọc theo khe hở chậm rãi liếm xuống, rất nhanh liếm đến cúc huyệt của cô.
Cúc huyệt của Minh San rát đẹp, màu hồng nhạt, mỗi một nếp uốn đều như Nữ Oa tỉ mỉ điêu khắc ra, đẹp đến mức khiến người ta không rời mắt được.
Đầu lưỡi của Thích Kỳ Niên liếm láp trên từng nếp uốn, đợi xung quanh hoàn toàn liếm ướt, đầu lưỡi của hắn mới thử cắm vào trong huyệt động khép kín.
Minh San ngẩng đầu lên, trong giọng nói có chút khóc nức nở “Đừng mà… Đừng mà, ừm… Đừng liếm chỗ đó, a…”
Sao chỗ đó có thể dùng đầu lưỡi liếm được
Minh San đều bị dọa choáng váng.

Bình luận (0)

Để lại bình luận