Chương 102

“Hướng Minh nó có người chăm sóc, Nhã Na con không cần lo lắng cho nó.” Người đàn ông biết quan hệ của cô và Hướng Minh từ nhỏ rất tốt, miệng lại ngọt, còn rất giỏi chăm sóc người khác, có điều bây giờ có hơn một người, mình cùng con dâu yêu đương vụng tяộm có chút phiền toái, nghĩ vậy, người đàn ông không khỏi uyển chuyển từ chối cô.
“Nhưng con muốn giúp dượng chia sẻ một chút thôi. . . . . .” Thấy dượng không đáp ứng việc này, Lăng Nhã Na lại kéo cánh tay hắn không ngừng làm nũng. “Dượng, dượng cho cháu ở lại đi. . . . . .”
Cháu gái không ngừng làm nũng với mình, người đàn ông cũng không buồn phản ứng với cô, chỉ thản nhiên cười, nhưng thật ra Hướng Minh nằm ở trên giường biết em họ không muốn ở nhà bị cậu cằn nhằn, vì thế nói với cha “Ba, nếu Nhã Na muốn ở nhà vài ngày thì ba để em ấy ở vài ngày đi. . . . . .”
Vốn dĩ Cố Ngạn Thành không muốn đáp ứng, nhưng thật sự không lay chuyển được bọn họ, đành phải cố mà đáp ứng, đương nhiên, hắn không có khả năng thật sự để cho Nhã Na ở lại chăm sóc con trai, cũng nghĩ để cô ở lại nghỉ ngơi vài ngày, vì thế bảo người dọn dẹp phòng khách trên lầu để cô ở.
Vốn hắn còn muốn đi tìm con dâu, hiện tại trong nhà có thêm một người, hắn chỉ có thể tạm thời thu liễm một chút, yên tĩnh một buổi tối.
Vì thế cả đêm người đàn ông liền trở mình đến trở mình đi ở trên giường, rất không thoải mái. Mà Giang Nhung Nhung lại cảm thấy thoải mái rất nhiều, bố chồng chưa từng đến phòng tìm mình khiến cô thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Mà Lăng Nhã Na cũng như cô đã nói, quả thật là định chăm sóc người khác, sáng sớm đã thức dậy giúp dì làm bữa sáng.
Bình phục tâm tình xong, rất nhanh Giang Nhung Nhung cũng dậy, có điều nhìn thời gian mới phát hiện hôm nay là ngày nghỉ, có điều bây giờ chồng còn nằm trên giường bệnh, cô không thể đi ngủ tiếp, chỉ có thể thừa dịp bố chồng còn chưa xuống dưới trước ăn lung tung một miếng bánh ngọt, lại đi về phòng mình nhìn chồng trong chốc lát.
Lúc này, Lăng Nhã Na còn đang trong phòng bếp vội làm tôm hùm cuốn định lên lầu cho dượng làm việc ở phòng sách, không nghĩ tới lúc này quản gia vừa cười ha hả nói với cô “Cô Nhã Na, tiên sinh nói để cho cô chủ bưng lên, ông ấy ở phòng sách sửa sang lại tư liệu, có việc cần bàn với cô chủ. . . . . .”
“Được. . . . . .” Vốn là cô muốn mang tôm hùm cuốn tự tay mình làm cho dượng ăn, không nghĩ tới dượng lại để cho Giang Nhung Nhung đi, cô gái không khỏi có chút không vui, nhưng cô không bao giờ muốn mọi người nhìn thấy cảm xúc của mình nên chỉ cười nhạt.
Giang Nhung Nhung vừa vặn đi ra từ phòng Hướng Minh, vốn đang muốn đi sửa sang lại tư liệu mình phải dùng một chút rồi đi phòng làm việc nhìn xem, bây giờ lập tức ỉu xìu, chỉ phải kiên trì đem bữa sáng lên phòng làm việc trên lầu.
“Ba. . . . .” Hiện tại với Giang Nhung Nhung mà nói ngoại trừ đến công ty đi làm, chạm mặt bố chồng chính là hai chuyện đáng sợ nhất, có chút bất an nhìn người đàn ông trước mặt, cô căng thẳng đến mức mặt có chút nóng lên, nhưng lại không có biện pháp trốn tránh hắn, đành thập phần chột dạ đặt đĩa tôm hùm cuốn ở trên bàn, vừa muốn đứng xa một chút, hắn lại đè tay cô lại.
“Con khẩn trương như vậy làm gì? Ta cũng không ăn con. . . . . .” Đứng lên, ôm người nhỏ bé mềm mại này vào trong ngực, người đàn ông còn một bên véo cơ thể mềm mại của cô, một bên hôn cô một cách thèm thuồng.
“Á ba anh, anh đừng như vậy em, em không đóng cửa phòng ” vì sợ bị hắn bắt nạt, Giang Nhung Nhung cũng không đóng cửa phòng, lại không nghĩ hắn lại không kiêng nể gì như vậy

Bình luận

Để lại bình luận