Chương 104

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 104

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Một chút sức lực cô cũng không có, lúc đi học cũng mơ màng như sắp ngủ, hoàn toàn nghe không vào tai chữ nào, hai chân run rẩy căn bản không dám đi lại.

Cô sắp chịu đựng không nổi loại sinh hoạt này nữa rồi, buổi chiều đang trong tiết học mở, Nhưng Dữu tới, không nói hai lời nắm lấy tay cô kéo chạy ra ngoài.

Hai chân cô mềm nhũn lảo đảo bắt kịp bước chân, rất nhiều lần xém chút nữa đã té ngã xuống đất, đôi môi khô ráp yếu ớt cất tiếng hỏi cô ấy “Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

Cô nàng quay đầu lại, là dáng vẻ tràn đầy vui sướng cùng kích động.

“Đương nhiên là chạy trốn rồi! Hôm qua tôi mua được vé máy bay rồi, mãi mà chẳng tìm được cô, nhanh lên, tôi mang cô cùng đi, không thể bị phát hiện, chạy nhanh lên!”

Nghe đến đây, cô liền có đủ dũng khí, lấy ra một tia hi vọng cuối cùng, dùng hết sức chạy về phía trước.

Chạy thẳng một đường đến khu dạy học bỏ hoang kia, phía sau có bức tường đất, thực dễ dàng mà trèo qua, thế mà lại có một chiếc taxi đã chờ sẵn ở đây, là cô ấy đã sớm chuẩn bị tốt, mở cửa xe đẩy cô lên.

Vân Tô Tô khó thể tin nổi “Sao cô có thể làm được thế này?”

“Tất nhiên là ngày hôm qua đã an bài hết rồi, trên người cô có thiết bị điện tử gì không? Mau lấy ra ném đi!”

Nhưng Dữu lục tìm ở trên người cô, cô lắc đầu “Tôi không có mang theo gì hết.”

Cô nàng thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ ngực “Vậy thì tốt rồi, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi cái nơi quỷ quái này thôi, tài xế, làm phiền ông lái nhanh lên một chút! Máy bay sắp cất cánh rồi.”

Đối phương nhiệt tình gật đầu “Yên tâm đi, bằng tốc độ nhanh nhất sẽ có thể đến sân bay, đảm bảo trước khi nó cất cánh nhất định có thể đuổi kịp.”

Nhưng Vân Tô Tô vẫn lo lắng bất an vô cùng “Cô chắc chắn kế hoạch này thật sự không có vấn đề gì chứ?”

Cô nàng ánh mắt khẳng định quay đầu nhìn về phía cô.

“Chỉ cần cô tin tưởng tôi, tuyệt đối sẽ không sao, tôi đảm bảo với cô.”

Nhưng Dữu nắm lấy tay cô, nhìn ra được cô ấy cũng giống như cô đều lo lắng bất an như vậy.

“Nhưng Dữu, cô mua vé máy bay đến đâu?”

Cô nàng chợt hồi thần, tìm kiếm trong túi “Tôi không có nhiều tiền, chỉ có thể mua được vé khuyến mãi, nhưng bọn mình lại không có hộ chiếu không thể xuất ngoại, hình như là một tỉnh gần biển thì phải.”

Vân Tô Tô bỗng nhíu mày, vội vã lục tìm trong túi.

“Nhưng Dữu, tôi không có chứng minh thư.”

Cô nàng sửng sốt, trừng lớn mắt “Chứng minh thư của cô đâu?”

“Tôi…….Không có giữ cái này, tất cả mọi thứ của tôi đều ở trong tay bọn họ.”

“Trời ạ, sao cô không nói sớm! Chờ đến nơi dư chút thời gian, ở sân bay hẳn là có thể làm một cái chứng minh thư tạm thời.”

Cô ngay lập tức thở phào.

“Xin, xin lỗi, tôi cũng là vừa mới nhớ ra, yêu cầu phải có chứng minh thư.”

Nhưng Dữu cầm tay cô “Không sao, chỉ cần cô đi cùng tôi đã là sự giúp đỡ lớn nhất rồi, cảm ơn.”

Người nên nói cảm ơn là cô mới đúng, nếu không có cô ấy, cô bây giờ rất có thể vẫn còn đang mê mang bị nhốt trong địa ngục rồi.

May mắn đường cao tốc đến sân bay thông thuận, tài xế vẫn luôn tăng tốc, nhưng ánh mắt lại nhìn vào kính chiếu hậu.

Chẳng bao lâu sau, hỏi một câu “Phía sau hình như vẫn luôn có một chiếc xe đi theo, có cắt đuôi thế nào cũng không dứt? Các cô có quen không?”

Vân Tô Tô vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy là một chiếc xe màu trắng, cô đối với năm người kia vẫn tương đối hiểu biết, chưa thấy qua bọn họ có loại xe này.

Cô không quen, quay đầu nhìn lại Nhưng Dữu, lại phát hiện cô nàng trừng lớn hai mắt.

“Nhưng Dữu, cô biết sao?”

Cô ấy nắm chặt tay cô, bỗng nhiên dùng sức thật lớn “Cái xe kia là của chủ nhân tôi……”

“Không thể nào, hắn sao có thể phát hiện ra tôi chạy trốn được chứ, tuyệt đối không có khả năng.”

Nhưng Dữu hoảng loạn như sắp khóc, nhưng vẫn liên tục lắc đầu nói không thể nào, tuyệt đối sẽ không bị phát hiện, cô nàng đã sắp xếp mọi thứ chu đáo rồi.

Nhưng nhìn chiếc xe ngày càng gần kia, giây tiếp theo cô nàng liền khủng hoảng, gào thét thật lớn với tài xế phía trước “Dừng xe, mau dừng xe lại!”

Đối phương mang theo vẻ mặt khó tin.

“Đây chính là cao tốc đó, cô bảo tôi dừng xe thế nào đây? Không được đâu.”

“Tôi bảo ông dừng xe!”

Cô nàng trực tiếp duỗi tay muốn mở cửa xe, tài xế thấy vậy khiếp sợ, vội vàng khẩn cấp dừng xe lại, Nhưng Dữu lập tức mở cửa, kéo theo Vân Tô Tô chạy.

“Mau ra đây!”

Cô còn chưa kịp hiểu, nhưng hiển nhiên cô ấy giờ đang rất hoảng loạn, cũng chỉ có thể theo cô ấy chạy ra khỏi xe, trên cao tốc thường là xe tải chiếm đa số, toàn bộ đều chạy với tốc độ xé gió, cô nàng vượt qua lan can ven đường, phía dưới là cỏ dại mọc thành cụm cùng rừng cây, nơi này là lộ tuyến cao tốc, nên rừng rậm nơi đây đều không được khai phá.

“Cô muốn làm gì?”

Trong lòng cô nổi lên cảm giác bất an, Nhưng Dữu bắt lấy cánh tay cô “Lại đây nhanh lên! Cô còn muốn chạy trốn? Nếu bị bắt lại cô có biết sẽ nhận được hậu quả gì không? Tôi sẽ chết, cô cũng vậy! Chính là còn sống sờ sờ mà bị bọn họ tra tấn đến chết!”

Trái tim vốn dĩ thấp thõm bất an của Vân Tô Tô lộp bộp một tiếng, chiếc xe màu trắng kia cũng đã dừng lại, cô không hề do dự vượt qua lan can, bị cô ấy kéo lấy cánh tay chạy vào trong rừng cây um tùm.

Cao tốc được xây dựng trên địa hình núi, đi thêm chút nữa sẽ đến sườn núi, hai người bọn họ không có dừng lại cứ thế mà chạy như điên về phía trước, nhìn ra được các cô có bao nhiêu sợ hãi, Vân Tô Tô bắt lấy cánh tay cô ấy.

“ Nhưng Dữu cô không muốn sống nữa sao? Chạy chậm một chút, đằng trước rất có thể là khe suối!”

Bình luận (0)

Để lại bình luận