Chương 105

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 105

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hoàng hậu lắc eo, di động thân dưới, nơi kết hợp của hai người lập tức vang ra tiếng nước lép nhép, những sợi ướt dính bị kéo ra rồi tụ lại.

Hai bướm nhỏ vốn không thuộc về nhau lại dính chặt lấy nhau, thỏa mãn khát cầu của đối phương, cảnh tượng mẫu thân dâm nữ ấy không biết mấy đời mới có thể nhìn thấy, nhưng người đương thời thì e là sẽ không có cơ hội, chỉ có ánh trăng hắt lên hai cơ thể đang quấn chặt lấy nhau mới có quyền năng chiêm ngưỡng, tóm lại, đêm còn dài.

Mặt trời đã lên đỉnh, cung nữ ở ngoài cửa cung của Hoàng hậu cũng không nhịn được thì thầm, bình thường giờ này Hoàng hậu đã bắt đầu xử lý các vấn đề xảy ra hôm qua rồi.

Nhưng hiện giờ, bên trong vẫn chưa có động tĩnh gì, nàng lau mồ hôi lấy lại bình tĩnh, mắt thấy nắng càng lúc càng gắt, càng lúc càng nóng.

Đúng lúc này, cung nữ bên ngoài vội vã đi đến.

“Nương nương vẫn chưa dậy sao?”

Cung nữ ấy lo lắng,

“Bệ hạ giá lâm.”

Người canh cửa ngẩn ra một lúc:

“Chẳng phải hôm qua nương nương đã dặn rồi sao?

Chẳng phải đã nói không được để bệ hạ vào sao?”

“Nói là buổi tối không tới thôi.”

Cung nữ ấy đã vội tới mức dậm chân, quay đầu nhìn cửa,

“Mau vào gọi đi, bệ hạ sắp tới rồi.”

Cốc cốc cốc, cung nữ canh cửa hạ quyết tâm gõ cửa,

“Nương nương, giờ đã sắp trưa rồi, bệ hạ đang trên đường tới đây, người cần nô tỳ vào hầu hạ không ạ.”

Hoàng hậu giật mình tỉnh, ngẩn ngơ nhìn trần nhà, đã sắp tới trưa rồi ư?

Sao nàng có thể ngủ nướng như vậy?

Tay phải Hoàng hậu đỡ trán, tay trái chống người ngồi dậy.

Lúc này nàng mới nhận tay mình đang nắm lấy một thứ non mềm mướt rượt, tất nhiên không phải cảm giác tơ tằm mát lạnh ngày thường, nó ấm áp tinh tế, khiến nàng không muốn rời tay.

Nàng quay đầu nhìn, chỉ thấy một cảnh tượng mà nàng như cố tình muốn quên mất, một cơ thể trần truồng ghé bên người nàng, bình yên ngủ ngon, hai người cách nhau gần trong gang tấc, chân thon của Ninh An đang vắt ngang giữa hai chân nàng, rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì, không cần nói cũng biết.

Hoàng hậu ngồi dậy, tóc dài xoã xuống đệm, hoà với mái tóc đen mượt của Ninh An đang ngủ say.

Hoàng hậu ngẩn ngơ nhìn tiểu Đế Cơ, khuôn mặt bình lặng, hàng mi dài như cánh chim che đi ánh sáng, mặt trời trên cao phủ lên nàng một tầng vàng sáng, sáng rõ từng lông tơ đáng yêu, như thể là mèo con đang phát ra những tiếng ngáy ngủ khe khẽ.

Mười mấy năm trước nàng cũng từng thấy cảnh này?

Vào một buổi trưa của ngày hè, tiểu muội muội của nàng thường hay mang đá lạnh qua, mà trong tay cũng đang bế theo một bé con, bé con rất đáng yêu, ngoan ngoãn chớp đôi mắt to tròn không giống những đứa trẻ khác.

Hai người câu qua câu lại, bé Ninh An ở bên buồn ngủ ngáp không ngưng, ngồi cũng không vững, nhưng lại không chịu đi chơi với các tỷ tỷ nên đành phải ở lại đây.

Khi đó bọn nàng đã làm gì?

Bình luận (0)

Để lại bình luận