Chương 107

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 107

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Chị Tiểu Thanh ”
Một giọng nói đã đánh thức Cung Tiểu Thanh khỏi trạng thái làm việc, và cô nhìn ra cửa, trên mặt ngay lập tức nở một nụ cười ͼhân thành.
“Tiểu Lý, mau vào đi, đã lâu không gặp, cậu đã đi đâu?”
Gần đây, Hàn Thành đều tự mình lái xe, Cung Tiểu Thanh cứ tưởng anh ta về quê để hẹn hò.
Tiểu Lý ngượng ngùng đi vào văn phòng, nói ra một chuyện khiến Cung Tiểu Thanh kinh ngạc.
“Chị Tiểu Thanh, tôi tới đây để nói lời tạm biệt, tôi xin từ chức ”
“Từ chức? Đang yên đang lành sao cậu lại từ chức? Có phải Hàn Thành làm khó dễ cậu không?”
Cung Tiểu Thanh bất ngờ hỏi truy hỏi, tɾong lòng cô có chút không thoải mái.
Tiểu Lý rấtthoải mái, thậm chí còn có chút phấn khích.
“Không không không, Hàn tổng đối xử với tôi rấttốt, chị cũng biết tôi rấtmê xe, hồi còn tɾong quân đội, tôi là lính lái xe. Vừa vặn gần đây có một người buôn xe muốn chuyển nhượng lại cửa hàng. Tôi muốn tự mình gây dựng sự nghiệp, lúc đầu còn thiếu tiền, là Hàn tổng đã đầu tư phần lớn vốn cho tôi, gần đây tôi vẫn luôn bận rộn giải quyết chuyện này, cuối cùng cũng thu xếp xong hợp đồng.”
Tiểu Lý nói xong, liền đặt túi hồ sơ tɾong tay lên bàn, bên tɾong là các loại hợp đồng chuyển nhượng của lớn lý xe hơi.
“Chị Tiểu Thanh, đúng lúc chị ở đây, chị có thể xem giúp tôi hợp đồng có vấn đề gì không?”
Cung Tiểu Thanh lấy một xấp văn bản từ tɾong túi tài liệu ra đọc, đương nhiên, hợp đồng chuyển nhượng tương đối đơn giản sẽ không có sai sót.
“Tiểu Lý, đây là chuyện cậu phải làm thật tốt nhé ”
Tiểu Lý kiềm chế nụ cười của mình và khẳng định.
“Chị yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không phụ sự giúp đỡ của Hàn tổng.”
“Vậy là tốt rồi, sau này nếu gặp phải khó khăn gì, cậu có thể đến tìm tôi, tôi mà giúp được thì nhất định sẽ giúp ”
Tiểu Lý nghiêm túc gật đầụ
“Chị cũng vậy. Tuy tôi đã nghỉ việc nhưng vẫn giống như trước đây. Lúc nào cần, chỉ cần cô gọi một cuộc đïện thoại là tôi nhất định có mặt, rửa xe hay rửa xe gì đó tôi đều làm.”
Cung Tiểu Thanh cũng không khách sáo.
“Vậy thì tốt quá, sau này hễ có chuyện gì liên quan đến ô tô, tôi sẽ tìm đến cậu ”
“Không thành vấn đề, chị Tiểu Thanh, tôi đã giải quyết xong hợp đồng, sắp tới có rấtnhiều việc phải làm, tôi phải nhanh chóng mở cửa kinh doanh, vậy tôi…xin phép đi trước.”
“Được, cậu có việc thì đi trước đi, cũng không phải sau này không gặp lại, hôm nào cậu rảnh tôi mời cậu bữa cơm.”
Tiểu Lý đứng dậy cầm túi văn kiện trên bàn, đang chuẩn bị rời đi, thì trên mặt lộ vẻ do dự, anh ta cũng biết có một số việc không tiện lắm chuyện, nhưng xuấtphát từ tình nghĩa chị em với Cung Tiểu Thanh, anh ta vẫn lựa chọn lên tiếng.
“Chị Tiểu Thanh.”
“Ừ. Có chuyện gì sao?”
“Chị là người tốt, Hàn tổng cũng là người tốt, người tốt nên ở cùng người tốt.”
“À…ừm, tôi biết rồi, Tiểu Lý, cảm ơn cậu, cậu nói rấtđúng.”
Lúc đầu Cung Tiểu Thanh hơi xấu hổ, nhưng nghe xong điều anh ta nói, cô bình tĩnh lại và mỉm cười đáp lại, cô cũng xác định được nguyên nhân chính khiến Tiểu Lý từ chức là vì cô và Hàn Thành.
Người duy nhất tɾong cả công ty biết về mối quan hệ của cô và Hàn Thành là Tiểu Lý, Tiểu Lý từ chức để hai người họ thoải mái phóng túng.
Nếu như sau khi từ chức, Tiểu Lý vẫn không có công ăn việc làm ổn định, Cung Tiểu Thanh sẽ cảm thấy áy náy nhưng hiện tại anh ta đã có điểm xuấtphát tốt hơn nên ngoại trừ hơi tiếc nuối ra, cô cũng thấy mừng cho Tiểu Lý. Và sự đầu tư của Hàn Thành đã giúp bù đắp một chút tội lỗi tɾong lòng cô.
Hơn nữa, việc từ chức của Tiểu Lý đã khiến Cung Tiểu Thanh hoàn toàn trút bỏ nỗi lo tɾong lòng. Cô cảm thấy mình không cần phải trốn tránh bất kì ai nữa, và hiệu quả tương đối rõ ràng.
Cô vò đầu thở dài một hơi, nhìn đồng hồ đã đến bốn giờ rưỡi, là thời điểm Hàn Thành tan làm.
Hàn Thành đến sớm về cũng sớm, dựa theo lịch trình làm việc và nghỉ ngơi bình thường của ông thì hẳn giờ này ông đã tan làm, nhưng sau khi dính vào Cung Tiểu Thanh, thói quen này đã bị phá vỡ, lúc nào rời đi hoàn toàn phụ thuộc vào Cung Tiểu Thanh.
Không biết cô nghĩ tới cái gì, đột nhiên cô hé miệng mỉm cười, trên má nổi lên hai đóa hoa ửng đỏ như ẩn như hiện, thu dọn hết tài liệu trên bàn cho vào két sắt, cô cầm túi xách đến phòng làm việc của Hàn Thành.
Hàn Thành như ngày thường đang nghiêm túc làm việc, Cung Tiểu Thanh lén lút tới sau lưng ông nhìn một cái, thấy nội dung công việc của ông, cô liền trêu ghẹo.
“Thật là chăm chỉ nha, các nhà tư bản khác thì bóc lột nhân viên, còn anh thì bóc lột bản thân.”
Hàn Thành vừa nghiêng đầu thì thấy người vừa nói là Cung Tiểu Thanh, hai mắt ông lập tức sáng lên, ông ôm eo cô nhấc bổng lên bàn, vùi đầu vào ngực cô cọ xát. Cung Tiểu Thanh cũng không biết ông đang ngửi cái gì.
“Này, anh làm sao vậy, đừng nghịch…a…”
“Anh nhớ em.”
Thanh âm bị ngực chặn lấy truyền đến âm thanh rầu rĩ, tay cũng không bắt đầu không yên, vuốt ve bắp đùi, xốc cái váy lên. Ánh mắt ông lập tức nhìn xuống, tɾong mắt Hàn Thành lóe lên lên vẻ mất mát một cái rồi biến mất.
Mặc dù nó rấtngắn, nhưng vẫn bị Cung Tiểu Thanh bắt được, cô cũng biết vì chuyện gì mà Hàn Thành cảm thấy mất mát, kể từ lần trước đâm thủng quần tất, lộ ra quần lọt khe, lão g͙ià này vẫn nhớ mãi không quên. Tuy chưa từng đề cập tới vấn đề này nhưng Cung Tiểu Thanh vẫn có thể cảm nhận được.
Mặc dù có vật cản nhưng ông cũng không chậm trễ chút nào, Hàn Thành trượt xuống phía dưới vùi mặt vào giữa hai đùi Cung Tiểu Thanh, rồi ông vừa cọ xát vừa ngửi, cái mũi anh tuấn kia cũng mang tới cho cô một chút kích thích, quần lót đã ươn ướt.
“A…đừng làm loạn…có được không…đừng…em tới tìm anh cùng tan làm…buổi tối về nhà…em để anh làm …muốn làm gì thì làm…em mặc quần tất cho anh xem.”
Trên miệng thì năn nỉ cầu xin ông, nhưng động tác trên tay cô căn bản không có ý dừng lại, ngược lại cô lấy tay ấn đầu Hàn Thành vùi mặt sâu vào phía dưới của mình.
“Được ”
Vừa nghe nói buổi tối có nhiều phúc lợi như vậy, Hàn Thành lập tức dời mặt đi, gọn gàng lưu loát, không có một chút dây dưa, ông lui ghế về sau, hành động rấtgiống một người đàn ông chó.
Lần này đổi thành Cung Tiểu Thanh cảm thấy mất mát, cô cắn chặt môi dưới, hận cái miệng mình thật nhiều chuyện…lại càng hận Hàn Thành đột nhiên nghe lời như vậy.

Bình luận

Để lại bình luận