Chương 108

Tại lớn học Băng thành, nơi Du Linh học bốn năm lớn học, mọi người đang thu thập đồ của chính mình trong kí túc xá, từ hôm nay trở đi, cô đã tốt nghiệp khoa chính quy, và sẽ tiếp tục ở lớn học Băng thành học nghiên cứu sinh, nhưng sẽ không ở ký túc nữa.
“Cốc cốc cốc.”
Tiếng đập cửa vang lên, Du Linh một tay cột lại tóc, mặc áo lông màu sắc rực rỡ xoay người đi mở cửa, thấy Minh Nhược đứng ở ngoài cửa, trong tay cầm một bó hoa.
“Chúc mừng chúc mừng, chúc mừng cậu thi đậu nghiên cứu sinh, học kỳ sau tiếp tục trở thành một sâu gạo vĩ lớn.”
Nói xong, Minh Nhược vẻ mặt xán lạn đem hoa trong tay đưa cho Du Linh.
Cô tiếp nhận, ngửi mùi hoa trong lòng ngực, áp xuống cảm giác dạ dày quay cuồng, hướng Minh Nhược nói “Cảm ơn cậu.”
Minh Nhược đi vào, nằm lên giường Du Linh, thở dài, nói
“Linh Linh tớ thật hâm mộ cậu, có thể tiếp tục ở trường học tập vô ưu vô lo, tớ thì không như vậy a, từ nay về sau, tớ chính là một người tự nuôi sống chính mình.”
Du Linh xoa xoa dạ dày, đem hoa đặt ở trên bàn, tìm bình hoa ra cắm lên, lại xoay người đi đến mép giường, ngồi xuống, nhìn Minh Nhược nằm yên ở trên giường, nói
“Lấy thành tích của cậu kỳ thật muốn thi lên nghiên cứu sinh cũng có thể, vì cái gì không tiếp tục học?”
“Tớ?”
Minh Nhược từ trên giường Du Linh ngồi dậy, ai thán nói
“Tớ nơi nào có mệnh tốt như cậu a, bạn trai cậu có tiền như vậy, trực tiếp nuôi cậu đến già cũng được, vì để trường lớn học đem những tài nguyên tốt nhất đều cho cậu, trực tiếp cho trường chúng ta một đống ký túc xá, cậu cả đời này chuyên chú ở lịch sử cổ Hoa Hạ, cái gì cũng không cần phải xen vào, cái gì cũng không cần suy xét, chuyên tâm ở lĩnh vực này nở rộ là được rồi.”
Sau đó, Minh Nhược chỉ chỉ chính mình, nói
“Tớ không giống như vậy, tớ còn muốn nuôi gia đình, muốn nuôi sống chính mình, đời này, đi trường tiểu học làm giáo viên lịch sử, lòng tớ cũng mãn nguyện rồi.”
“Cũng không phải……”
Du Linh yên lặng sờ sờ bụng nhỏ chính mình, vẻ mặt khó chịu nói
“Kỳ thật, cũng không phải cái gì cũng không cần phải xen vào, cái gì cũng không cần suy xét.”
Ít nhất, từ sau khi cô phát hiện chính mình mang thai liền vẫn luôn xuất phát từ lo lắng đề phòng.
Kỳ Lạc mấy năm qua, vì trước đó hứa hẹn giúp Kỳ gia mở rộng thị trường ra nước ngoài, nên mấy năm nay anh ở trong ngoài nước đi tới đi lui bôn ba, cho nên cũng không có mang theo Du Linh.
Nhưng là bởi vì anh quyên tặng một đống ký túc xá cho trường nên trường cũng đặc biệt chiếu cố Du Linh, cho cô ở phòng ký túc xá đơn.
Kỳ Lạc mỗi lần trở lại trong nước, liền trực tiếp chạy đến lớn học Băng Thành, ở phòng ký túc xá đơn của Du Linh qua đêm.
Anh cùng Du Linh làm t̠ình, cũng không có mang bao, bởi vì Kỳ Lạc không thích, anh thích cùng cô thịt dán sát thịt, cảm thụ rõ ràng anh ở trong thân thể của cô, cái cảm giác chật hẹp mà thủy nhuận.
Cho nên mỗi lần trừ bỏ đang ở kỳ an toàn thì Kỳ Lạc đều là bắn ra ngoài.
Nhưng là an toàn kỳ, cũng không phải trăm phần trăm an toàn, một cái không cẩn thận, Kỳ Lạc cùng Du Linh liền lăn lộn ra mạng người.
Chuyện này, Kỳ Lạc còn không biết, Du Linh không dám nói.
Cô muốn sinh bảo bảo, muốn có một đứa con, nhưng là, cô lại mâu thuẫn phát hiện, điều này cũng không thể.
Lúc trước anh dỗ cô xuất ngoại, nói sẽ mời bác sĩ tốt nhất ở nước ngoài để cô sinh hạ một bảo bảo khỏe mạnh nhất.
Cái kế hoạch này sau khi Du Linh ở lại tiếp tục học ở lớn học Băng thành, Kỳ Lạc cũng có đề qua.
Nhưng mà hiện tại, đứa nhỏ này tới quá đột nhiên, hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của bọn họ.

Bình luận

Để lại bình luận