Chương 108

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 108

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Thẳng tắp chân dài vắt chéo, ngón trỏ chống đầu, ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn.

“Ta nghĩ như thế nào cũng không ra, là ta cho cậu không đủ nhiều tiền sao? Người dám phản bội lão tử trước giờ còn chưa xuất thế đâu, cậu là người đầu tiên.”

Thanh âm lạnh lẽo từ vang vọng từ trong động băng , làm nam sinh hung hăng mà rùng mình một cái, chỉ có thể cúi đầu nhìn đến giày Liễu Qúy Xuyên, trên trán mồ hôi úa ra không ngừng, hô hấp thở gấp , thanh âm khàn khàn.

“Thực xin lỗi.”

“Xin lỗi có ích lợi gì, ta tương đối thích xem hành động mà cậu làm ra .”

“Ngài muốn tôi làm gì .”

“Còn muốn ta đưa ra mệnh lệnh sao ? Ngươi tốt xấu gì cũng có chút thông minh, con không biết ta muốn cái gì.”
Hắn trầm mặc một lát, sống lưng thẳng thắn cúi đầu.

“Sẽ làm ngài vừa lòng.”

Liễu Quý Xuyên cười khẽ, xem hắn cam chịu, chống hai chân đứng dậy, đôi tay cắm vào túi đi nhanh lên trên lầu .

Trên mặt đất nam sinh đã quỳ thật lâu, rũ đầu căng chặt môi, hồi lâu, hai chân hắn mới chết lặng đứng lên, lấy quần áo một bên , khập khiễng rời biệt thự.

Đẩy ra cửa phòng ngủ , ánh mắt Tần Thục lộ ra sợ hãi, tay đang cầm một chiếc bật lửa , thấy ánh mắt hắn nhìn qua, run run rẩy rẩy thu hồi tay.

Ca—-.

Cửa phía sau đóng lại, nam nhân đi tới, mỗi một bước đều sải rộng rất lớn, chân cọ xát với quần vải dệt tạo ra thanh âm hết sức rõ ràng, ngón tay thon dài đặt lên bật lửa cầm lại.

Ngón cái mở nắp ra, cọ vòng lăn hai lần, ngọn lửa nháy mắt cháy lên, hô hấp bạc nhược gợi cũng dần nhanh hơn khi ngọn lựa được lên cháy .

Trong mắt Tần Thục phản chiếu hình ảnh ngược của ngọn lửa màu đỏ lay động , còn có sợ hãi .

“Em chỉ là…… Muốn cầm lấy xem thôi.” Liền ngay cả thanh âm cũng đang run rẩy, Liễu Quý Xuyên nhẹ nhấp môi mỏng, khóe miệng bứt lên độ cung không tầm thường, mặt lạnh lùng kiệt ngạo, hắn cười rộ lên lộ ra răng nanh.

“Đã lâu không chơi đa dạng một chút, không bằng hôm nay thử xem .”

Cái nắp thanh thúy khép lại, trong phút chốc ngọn lửa biến mất.

“Không……”

Cánh tay bị dây xích màu bạc lạnh lẽo trói chặt, cổ dùng khuyên sắt trên giường cố định, không cho phép Tần Thục nhúc nhích chút nào, thân mình trần trụi, bộ ngực no đủ , dáng người hoàn mỹ , chỉ là làn da quá trắng bệch, lại còn bị ngược đãi rải rác vết thương xanh tím .

Nước mắt làm tầm mắt mơ hồ , nam nhân đã quỳ gối trên người cô làm ra những hành động ức hiếp tàn bạo, trong tay cầm một ngọn nến màu trắng , bật lửa ngọn lửa lần thứ hai được cháy lên,đốt cháy ngọn nến, ngọn lửa nho nhỏ bắt đầu bùng lên hòa tan thành sáp.

“Không cần…… Không, tha em, cầu xin anh.”

Nước mắt từ khóe mắt chậm rãi chảy xuống đến lỗ tai, cô trơ mắt nhìn ngọn nến bị thiêu đốt thành giọt nước, chậm rãi nghiêng xuống nhỏ giọt lên người, làn da lập tức bị bỏng đè lên trên vết thương xanh tím, nháy mắt đọng lại thành một đóa hoa sáp màu trắng, làn da bị bỏng mà hồng lên.

Tần Thục thét chói tai xin tha, tiếng khóc càng lúc càng lớn,mặt như họa quyến rũ, đã khóc nước mắt tràn đầy, một chút cũng không thể động đậy, thậm chí ngay cả thân thể cũng vô pháp vặn vẹo.

Mà vẻ mặt nam nhân trên người lại hoàn toàn lạnh nhạt, đem ngọn nến nghiêng đến độ cung càng ngày càng thấp, cơ hồ muốn đem toàn bộ ngọn nến để ngược ở không trung, ngọn nến bị hòa tan không ngừng nhỏ giọt chảy xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, từ trước ngực đến bụng nhỏ, càng đi dần xuống đến hạ thân mẫn cảm.

Nhìn Tần Thục tuyệt vọng khóc thút thít, xin tha nói không dám nữa, Liễu Quý Xuyên không tức giận, ngược lại càng cười lớn.

“Không phải thích này đó sao? Cố tình làm ra hành động, không phải muốn tôi đến trừng phạt em sao? Em muốn lấy bật lửa làm gì, có phải lúc tôi không chú ý đã lấy trộm phải không , vẫn muốn tự sát?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận