Chương 1085

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1085

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mục Thịnh Hi không khỏi nhăn mày, anh đã lặng lẽ điều động một số phi công để trợ giúp Nam Cung Dạ đánh Tư Không Ngạo, sắp xếp bảo mật rất chặt chẽ, tại sao lại bị Hạ gia biết được, chắc chắn bên cạnh anh có kẻ thông báo, bởi lúc nào Hạ gia cũng rình mò chỉ chờ chực anh sơ hở để đẩy vào chỗ chết.
Nhưng, Mục Thịnh Hi không phải là con cừu non, anh đã trải qua biết bao nhiêu cuộc chiến giành giật sống chết, một vấn đề tưởng chừng như lớn lắm đây không đủ dao động anh, thế là Mục Thịnh Hi giả thờ ơ cười: “ Sếp Phùng nghĩ tôi có tội thật ư?”
Tự nhiên Phùng Khang ngẫm lại trước giờ Mục Thịnh Hi luôn là người có nguyên tắc sẽ tuyệt đối không làm trái với kỷ cương, lại càng không có khả năng gây nguy hiểm cho Long Thành, nhưng ông rất trông chờ vào anh, bởi chức danh thượng tướng cánh trái Long Thành sau này sẽ giao lại cho Mục Thịnh Hi, cho nên ông không cho phép anh có bất kỳ mang tiếng nào dù chỉ một chút: “Thân là thiếu tướng cánh trái lại bị người ta nắm thóp được gáy, bảo sao tôi không bực mình?”
Mục Thịnh Hi biết Phùng Khang rất thiên vị coi trọng mình, cho nên ở trước mặt ông anh càng tùy ý: “Sếp Phùng đừng nóng, tôi có thể giải thích.”

Mục Thịnh Hi cười vui vẻ rồi ngồi xuống ghế đối diện Phùng Khang: “Sếp Phùng, thực sự tôi có điều một số người lái phi cơ ra biển, nhưng trừ việc đó ra tôi không có mục đích điều động quân để thực hiện cá nhân, mà việc đưa phi cơ ra biển chỉ có lợi cho cánh trái chúng ta mà thôi.”
Phùng Khang không nói gì, sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, trong ánh mắt của ông có tia ý tứ cảnh giác cao độ, ông không tin lời của Mục Thịnh Hi, nhưng cũng thấy khá vui lòng vì Mục Thịnh Hi còn biết tự nhận thức bản thân mà đưa ra lý do phản biện cho mình, nếu không nhất định Hạ gia sẽ bóp chết ý muốn bổ nhiệm thượng tướng kỳ tới, ông thật sự không cam lòng.
Mục Thịnh Hi vẫn thản nhiên như cũ: “Sếp Phùng cũng biết, mấy năm gần đây quân đội cánh trái chúng ta đang tụt hậu, không có kinh phí để trang bị thêm thiết bị hiện lớn, mà tôi với Nam Cung là bạn thân cho nên mới tìm cậu ấy để giúp đỡ, vừa khéo lúc đó con của cậu ấy bị cướp biển bắt cóc, tôi nể tình bạn đưa phi cơ ra biển cứu người, sau đó Nam Cung cũng nể tình bạn mà hứa sẽ tặng quân đội cánh trái chúng ta mười chiếc máy bay quân sự hiện lớn nhất đấy.”
“Mười ư?” Đột nhiên Phùng Khang trợn tròn hai mắt, ánh sáng trong con ngươi của ông như mặt trời mọc, ngồi ở vị trí thượng tướng đương nhiên ông biết Nam Cung gia sở hữu rất nhiều máy bay chiến đấu hạng xịn, một chiếc có giá hai trăm triệu, mười chiếc chính là hai tỷ rồi, đối với quân đội phía nam mà nói đó quả là món quà đáp lễ khổng lồ.
Mục Thịnh Hi thờ ơ nhướng mày, chỉ gật đầu một cái: “Vâng, mười chiếc ạ.” Trong lòng anh cũng đang tính phải thuyết phục Nam Cung Dạ cắt da cắt thịt thế nào đây.
Phùng Khang muốn sung sướng cười lớn, nhưng vì thân phận nên phải kiềm chế, cố hết sức nhịn xuống: “Được, tiểu tử thối cậu cũng bản lĩnh đấy.”
Mục Thịnh Hi mím môi, khó xử mà nhẹ nhàng nghịch giấy tờ trong tay mình: “Thế còn cái này thì làm thế nào ạ, vẫn phải chịu tội sao? Nếu như chịu tội thì mười chiếc máy bay quân sự kia khó lấy được lắm.”
Phùng Khang lấy giấy tờ trên bàn đánh vào mặt Mục Thịnh Hi: “Tiểu tử thối này, còn định chỉ đạo cả lão tử hả?”
Mục Thịnh Hi chậm rãi nhặt giấy tờ lên: “Hạ gia không tự an phận vị trí của mình, lại soi mói Thiếu tướng quân làm việc, ngông cuồng tố cáo sai trái, cái này là phạm tội rồi, hẳn phải giao cho tòa án quân sự xử lý.”
Phùng Khang chưa nhận lời, thái độ của ông trông nhàn nhã, thực ra lại rất nghiêm túc: “Mấy ngày nữa là tiệc mừng thọ của tôi, tôi sẽ chuẩn bị để đến ngày đó tuyên bố từ chức, ghế thượng tướng sẽ giao lại cho cậu.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận