Chương 1088

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1088

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tây Lăng Vi vẫn cười tươi như cũ, nhưng mặt cô bắt đầu đỏ một chút, thật lòng nói với Tây Lăng Thiên Tuyết bằng giọng khiêm tốn và ngọt ngào: “Đâu có đâu có, bọn mình lâu rồi mới gặp nhau, bây giờ chị chỉ muốn đi chơi với em thôi, nào ta đi.”
Nói xong, hai người cùng khoác tay đi vào khu du lịch, không hề phát hiện ra cách họ không xa có một chiếc xe hơi màu đen đỗ ở ven đường vẫn đang chăm chú quan sát nhất cử nhất động, trong xe hiện một đôi mắt sáng sắc bén, từ đầu tới cuối vẫn nhìn chằm chằm bọn họ, đôi mắt chứa nhiều sự bất đắc dĩ. Tất nhiên chủ nhân đôi mắt sáng này chính là anh trai của Tây Lăng Thiên Tuyết, Tây Lăng Sưởng.
Đây là khu du lịch lớn đầu tư chi phí cao từ Hoàng Gia, thiết kế rất tốt, quang cảnh xung quanh tuyệt đẹp, nội thất ở đây càng xa hoa, những du khách tới để du lịch không giàu thì cũng phải có thân phận cao quý.
Đi trên đường qua rừng trúc an tĩnh có không khí trong lành, nghe rõ tiếng chim hót véo von, Tây Lăng Vi cảm nhận thoải mái, cô dịu dàng cười thân thiết: “Thiên Tuyết, những chuyện buồn thì đừng suy nghĩ về nó nhiều, được chứ?”
Tây Lăng Thiên Tuyết lạnh lùng ngắm một cành trúc trong tay mình: “Chị đúng là nói một đằng làm một nẻo mà, em sao mà biết chị với Lãnh Nhược Băng là bạn thân đâu, sao chị không nói với em sớm hơn chứ, nếu sớm biết có quan hệ như vậy thì em cần gì phải chạy tới Long Thành tự rước nhục vào thân?”
Đương nhiên cô biết thực ra chuyện không phải như vậy, sau chuyện đó Tây Lăng Vi đành phải đứng ra giảng hòa, nhưng tất nhiên sau tất cả những biến cố Tây Lăng Vi lại đứng ra nói giúp Lãnh Nhược Băng, vậy trừ những chuyện thù hận trước đây, Tây Lăng Vi càng là là kẻ thù của cô. Tây Lăng Vi và kẻ thù đứng chung một hàng, cô càng căm hận nhiều hơn.
Tây Lăng Vi vội vàng giải thích: “Thiên Tuyết, chuyện không như em nghĩ đâu, có một số việc chị không thể giải thích rõ ràng cho em hiểu, nhưng em phải tin chị, chị không hề muốn em bị tổn thương, tuyệt đối không có chuyện đó.”
Trước kia Tây Lăng Thiên Tuyết muốn đi làm người thay thế, cô khuyên thế nào cũng không nghe, rồi sau này bị đuổi về Tây Lăng, chính cô cũng không thể cản, tất cả đều không phải do cô muốn quyết định là được, có thể là do cô vốn có cảm giác thẹn với Tây Lăng Thiên Tuyết, vì điều đó đã ăn sâu trong lòng từ khi cô còn nhỏ rồi, không biết làm thế nào để bù đắp cho Tây Lăng Thiên Tuyết.

Tây Lăng Thiên Tuyết cười ngại, giọng cười càng lúc càng gượng gạo: “Thôi quên đi, em không để tâm đâu, ai bảo từ nhỏ em đã là một đứa không có ba, kiểu những chuyện nhục nhã như thế này em chịu đựng quen rồi.”
Một câu nói này như xát thêm muối càng khiến Tây Lăng Vi áy náy hơn, cô không nhịn được đi tới nắm tay Tây Lăng Thiên Tuyết: “Thiên Tuyết, chị xin lỗi em, tại chị bất tài.”
Tây Lăng Thiên Tuyết chậm rãi ngước mặt, dưới ánh mắt đen trắng rõ ràng phản chiếu gương mặt Tây Lăng Vi: “Cứ nói xin lỗi mãi như vậy, bao nhiêu bù đắp cũng không thể lấp được khoảng trống đau đớn mất ba của em đâu, vậy thì nói bù đắp có ích lợi gì?”
Tây Lăng Vi đau khổ cúi đầu, thật sự cô không biết nên bù đắp thế nào.
Tây Lăng Thiên Tuyết rất hài lòng với phản ứng của Tây Lăng Vi, không ai nhận ra khóe môi của cô cong lên trông quỷ dị: “Nếu như thật lòng chị muốn bù đắp cho em, vậy thì giúp em một chuyện được không?”
Tây Lăng Vi liền ngẩng đầu, ánh mắt tha thiết nhìn Tây Lăng Thiên Tuyết: “Thiên Tuyết, cứ nói đi em, chỉ cần trong khả năng chị có thể làm được, chị sẽ làm hết sức.”

Cái nhìn của Tây Lăng Thiên Tuyết sắc bén như muốn đâm thủng đôi mắt của Tây Lăng Vi: “Em thích Tư Không Ngự, trước đây em nguyện ý muốn làm người phụ nữ thay thế của Nam Cung Dạ cũng là vì chị đã gả cho Tự Không Ngự, cho nên em mới làm như thế, bây giờ em muốn chị nhường Tư Không Ngự cho em.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận