Chương 109

Diệp Nam Phong ở dưới gầm bàn nhíu mày không vui.

Tối hôm qua gọi cho cô không được mà đến bây giờ mới tới tìm, để cô một mình ở nơi hoang vắng như này mà không hề lo lắng chút nào.

Diệp Chi chỉ vào ghế sô pha: “Em để điện thoại ở phòng khách nên không nghe thấy.”

Tiêu Minh tuy từ nhỏ đã làm nông nhưng lại có thân hình rất cao, anh chỉ đi vài ba bước đã đến bên cạnh bàn ngồi xuống, nhìn thấy trên bàn có hai phần bữa sáng liền liếc nhìn xung quanh: “Trong nhà còn có người khác?”

“Không có!” Diệp Chi vừa nói dối đã bắt đầu hoảng: “Em, em ăn nhiều, nên ăn hai phần mới đủ.”

Cũng may Tiêu Minh không hiểu rõ về cô, cũng không quan tâm đến cô, sau lời giải thích sứt mẻ của Diệp Chi thì Tiêu Minh cũng không tiếp tục đề tài này nữa.

“Tối nay có một buổi tiệc, em cùng tôi tham dự, cho mọi người biết tôi có em gái.”

“Hả?” Diệp Chi bắt đầu căng thẳng: “Em không thích tham dự tiệc.”

“Diệp Chi, ở quê chúng ta, con gái 18 tuổi lấy chồng đã tính là muộn, em nhìn xem, em đã 23 rồi mà còn chưa có bạn trai, ba mẹ cũng sốt ruột cho em. Buổi tiệc tối nay là để em quen biết thêm vài người.”

Diệp Chi cảm thấy nghi hoặc.

Cô từng nghe nói có một số cô gái sẽ kết hôn sớm, nhưng khi nghe thấy người thân nhắc đến chuyện này thì cô vẫn cảm thấy khiếp sợ không thôi.

Diệp Chi lẩm bẩm: “18 tuổi thì quá sớm…. bọn họ không cần đi học à?”

“Con gái đi học thì có ích lợi gì?” Tiêu Minh nghiêm túc nói: “Trước kia Diệp gia không quan tâm đến em, nên em bây giờ mới độc thân thế này. Sống một mình ở đây sẽ rất cô đơn.”

Anh móc di động ra bấm bấm vài cái rồi đưa cho Diệp Chi xem: “Nhìn xem, đây là con trai của cựu giám đốc Tiền thị, tối nay cũng đến, lớn lên cũng được, trong nhà cũng có tiền, em đến gặp thử xem.”

Diệp Chi đang nhìn những bức ảnh xa lạ trên điện thoại thì đột nhiên trên đùi truyền đến cảm giác ấm áp.

Cô sợ tới mức hoảng loạn, vội vã nói: “Em còn chưa tính đến việc kia….”

Diệp Nam Phong lúc này đã đưa tay vào trong váy cô, chạm vào đầu gối cô rồi dần dần nhích lên trên.

“Cứ gặp mặt đã, em còn chưa gặp thì làm sao biết là có thích hay không? Loại chuyện này không cần phải chuẩn bị gì cả.”

Tay Diệp Nam Phong bỗng nhiên nhéo vào đùi trong của cô.

“Ư….”

Diệp Chi bị đau, hai chân run rẩy.

Anh ấy có ý kiến?

Cô trả lại điện thoại cho Tiêu Minh: “Em không thích người lớn hơn mình nhiều tuổi….”

Chân tóc của người trong ảnh gần như đã đến giữa da đầu, cộng thêm nụ cười già nua đó, Diệp Chi đoán rằng người nọ khoảng 40 tuổi.

“Anh ta chỉ mới 29 tuổi, lớn hơn em 6 tuổi mà thôi.”

Diệp Chi mím môi: “Trước đây em chưa từng tham dự bất kỳ yến tiệc nào, nên em không biết phải nói chuyện gì.”

Cô không thích những dịp náo nhiệt như vậy, Diệp gia cũng có không ít buổi tiệc xã giao, nhưng trước giờ cô chưa từng phải tham dự.

Mặt Tiêu Minh thể hiện vẻ chán ghét: “Đó là bởi vì Diệp gia keo kiệt, bọn họ không biết cách dạy dỗ con gái của mình, kết bạn nhiều với giới thượng lưu thì có gì không tốt? Diệp Chi, tôi không biết em trước kia….”

“Bọn họ không có đối xử tệ với tôi!” Nghe anh nói xấu ba mẹ Diệp, Diệp Chi không nhịn được nữa, trực tiếp ngắt lời anh: “Ba mẹ đối với tôi rất tốt.”

Diệp Nam Phong đột nhiên chui đầu vào trong váy cô, cắn một phát lên bắp đùi cô.

Anh thậm chí còn không xứng được cô nhắc đến tên!

Diệp Chi cau mày, một tay đặt lên mép bàn, các ngón tay ấn chặt đến mức trắng bệch.

Hàm răng dần dần đâm sâu vào da thịt, giữa hai hàm răng bỗng nhiên có một thứ gì đó ướt át mềm mại, thì ra là đầu lưỡi Diệp Nam Phong đang liếm láp nơi mà anh vừa cắn, khiến cho cô vừa đau lại vừa ngứa.

Tiêu Minh bất đắc dĩ nói: “Được được được, bọn họ tốt được chưa, nhưng chúng ta mới là người nhà thực sự của em. Nói thật với em, gần đây công ty phát triển không được tốt lắm, mấy nghệ sĩ trong công ty lần lượt gặp rắc rối, không thể hoàn thành các thỏa thuận như trong hợp đồng, công ty sẽ phải bồi thường không ít tiền. Nhưng chỉ cần chúng ta hợp tác với tập đoàn Tiền thị, bên kia sẽ đầu tư mà không kèm theo điều kiện ràng buộc, cộng với giúp đỡ một số dự án lớn. Chi Chi, em không thể ích kỷ như vậy, em phải suy nghĩ đến người trong nhà nữa.”

Bình luận

Để lại bình luận