Chương 109

“Bạch bạch…” Côn thịt của Bạch Học Dân đột nhiên được ngâm mình tɾong dòng nước ấm, anh khẽ rên lên, côn thịt thô to không nhịn được co rút, mã mắt đau nhức, tinh dich nóng bỏng bắn thẳng vào tử cung của Quan Tiểu Nguyệt.
Tinh dich nóng bỏng khiến tiểu huyệt của Quan Tiểu Nguyệt cảm thấy bỏng rát, cơ thể vốn đã cao trào lại càng run rẩy hơn, dâm thủy̠ ồ ạt chảy ra.
Bạch Học Dân thỏa mãn nằm trên thân thể mảnh khảnh của Quan Tiểu Nguyệt, bàn tay to vẫn không ngừng mò mẫm nơi nhạy cảm trên cơ thể cô, “Hiện tại đã vui hơn chưa?”
Quan Tiểu Nguyệt xấu hổ đến mức muốn tìm khe hở dưới đất chui xuống, cô không biết tại sao mình lại dâm đãng như vậy, anh rể sẽ cười nhạo cô chết mất.
Sau khi cao trào, hai người nằm nghỉ một lát, nhịn không được lại làm thêm vài lần, mãi đến tận trời sáng mới chìm vào giấc ngủ.
Trong lòng Quan Tiểu Nguyệt cảm thấy vô cùng ngọt ngào, Bạch Học Dân cũng không chậm trễ, cùng Quan Tiểu Nguyệt thu dọn xong, hai người cùng nhau đi ra ngoài, đi tới cục dân chính.
Trước cục dân chính, Quan Tiểu Nhu đã chờ đợi rấtlâu, khi nhìn thấy hai người không thể tách rời, tɾong lòng cô ta cảm thấy rấtphức tạp, có lẽ là do cô ta không hy vọng em gái mình sẽ ở bên chồng mình, hoặc có thể là do cô ta không ngờ Bạch Học Dân lại dịu dàng đến như vậy.
Ngay sau khi Bạch Học Dân và Quan Tiểu Nhu lấy được giấy chứng nhận ly hôn, thì anh và Quan Tiểu Nguyệt cũng lấy được giấy đăng ký kết hôn.
Vừa lên xe, Quan Tiểu Nguyệt nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn màu đỏ trên tay rồi không nhịn được àm mỉm cười, cho đến bây giờ cô vẫn không thể tin được mình thật sự đã lấy được anh rể.
“Được rồi, đừng cười nữa, để anh giữ giấy đăng ký kết hôn.” Bạch Học Dân giật lấy tờ giấy đăng ký kết hôn tɾong tay cô, cô gái nhỏ hay vứt đồ bừa bãi, để anh giữ còn đáng tin hơn.
“Em không muốn, anh rể, em cũng không còn nhỏ nữa.” Quan Tiểu Nguyệt muốn đoạt lại giấy đăng ký kết hôn, đó là minh chứng tình yêu giữa cô và anh rể, sao cô có thể làm mất được.
Đột nhiên, bụng cô khẽ co rút, không khỏi nôn khan một tiếng, “Ọe…”
Bạch Học Dân cau mày, nhanh chóng đỗ xe ở một chỗ an toàn, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, anh dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng Quan Tiểu Nguyệt, “Em không sao chứ? Sao đột nhiên lại muốn nôn? Bụng có đau không?”
Quan Tiểu Nguyệt vừa định nói chuyện thì cảm giác nôn mửa dữ dội lại ập đến, nhưng sau khi nôn một lúc lâu, cô chỉ có thể phun ra nước axit tɾong bụng.
Bạch Học Dân mím môi và lái xe đến bệnh viện gần nhất.
“Xin chúc mừng, cô đã mang thai năm tuần.”
Bạch Học Dân kinh ngạc nhìn bụng Quan Tiểu Nguyệt, nó vẫn bằng phẳng, hôm qua anh còn ở tɾong đó, vì vậy không khỏi lo lắng hỏi “Bác sĩ, ngày hôm qua chúng tôi có quan hệ, sẽ không ảnh hưởng chứ?”
“Trước mắt chưa thấy có ảnh hưởng gì, nhưng tɾong ba tháng đầu tiên không nên vận động ma͙nh.”
Quan Tiểu Nguyệt cúi đầu, mặc dù cô cũng lo lắng, nhưng bây giờ lại vô cùng xấu hổ trước câu hỏi của anh rể, hai gò má đột nhiên đỏ lên.
Lúc ngồi trở lại xe, cả hai vẫn chưa bình tĩnh lại.
“Cục cưng, em thật giỏi, đương nhiên anh cũng giỏi.” Bạch Học Dân vốn là người ổn trọng mà giờ đây lại có chút phấn khích.
Quan Tiểu Nguyệt nghe đến câu đầu còn rấtxấu hổ, nhưng nghe đến câu tiếp lại không nhịn được cười phá lên “Không biết xấu hổ.”
“Nếu biết xấu hổ thì đứa bé này ở đâu ra chứ? Bảo bối, sau này chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc.”
Quan Tiểu Nguyệt trịnh trọng gật đầu đáp “Anh rể, em rấtyêu anh.”
“Còn gọi là anh rể?”
“Chồng…” Quan Tiểu Nguyệt tựa vào Bạch Học Dân trên vai, làm nũng.
Trong mắt Bạch Học Dân tràn đầy tình cảm, anh trịnh trọng hôn lên trán Quan Tiểu Nguyệt, “Bảo bối, anh cũng yêu em.”
Tám tháng sau, Quan Tiểu Nguyệt hạ sinh một cặp con trai song sinh, mối quan hệ giữa cô và Bạch Học Dân trở nên ổn định và ngọt ngào như trước, đồng thời, cô gia nhập công ty của Bạch Học Dân ngay sau khi tốt nghiệp và trở thành cánh tay phải đắt lực của anh.
Kết thúc.

Bình luận

Để lại bình luận