Chương 1097

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1097

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Anh đồng ý, cô có được lời hứa mà cô muốn, nhưng Tây Lăng Vi không vui nổi, vì điều đó có nghĩa là cô sẽ sớm mất anh, vì vậy cô trông rất mất mát: “Cảm ơn anh, Tư Không Ngự.”
Nói xong, cô nhẹ nhàng buông tay anh ra, một mình xoay người đi lên tầng, lưng tựa như có một tầng sương lạnh, khiến cho người khác đau lòng.
Tư Không Ngự nhìn theo bóng lưng của cô, im lặng một lúc, nghiến răng phun ra mấy chữ: “Người phụ nữ ngốc!” Nếu là Nhược Băng, cô ấy sẽ không ngốc như em đâu, cho dù không cáo trạng với anh thì cũng sẽ tự mình lấy mạng của Mạc Khải Thành. Hơn nữa cũng sẽ không để Tây Lăng Thiến Tuyết kiềm chế.
Nghĩ đến đây, Tư Không Ngự tức tối thở dài một hơi, dáng vẻ của Lãnh Nhược Băng và Hinh Nhã tự động lướt qua trong đầu anh, suy nghĩ của anh lặng lẽ lan tràn như thủy triều.
Có lẽ bởi vì thần giao cách cảm, điện thoại di động của anh đúng lúc vang lên, đánh tan suy nghĩ mông lung của anh, cái tên hiển thị trên màn hình thực sự là người anh nhớ nhung.
Ngón tay mảnh khảnh lướt nhanh, yêu cầu video ngay lập tức được kết nối. Ngay sau đó, hai khuôn mặt dễ thương xuất hiện trên màn hình, tiếp theo là giọng nói ngọt ngào của Hinh Nhã: “Ba Tư Không.” Khuôn mặt xinh đẹp của Lãnh Nhược Băng nở nụ cười tươi cùng với đầu của Hinh Nhã tạo nên hình tượng rất ấm áp.
“Hàizz!” Tư Không Ngự nở nụ cười ấm áp, cầm điện thoại di động đi đến ghế sô pha trong phòng khách ngồi xuống, giọng nói nhẹ nhàng dễ chịu, giống như làn gió trong bóng râm mùa hè: “Hinh Nhã, có nhớ ba Tư Không không?”
Hinh Nhã trả lời ngắn gọn không chút do dự: “Nhớ ạ, đương nhiên là nhớ rồi. Bạn ngày nhớ nhé, ban đêm cũng nhớ nhé, nhớ đến mức bụng đau ơi là đau.”
Lãnh Nhược Băng ngồi bên không khỏi trợn tròn mắt, con bé đâu có nghĩ đến ba Tư Không mà đau bụng, rõ ràng là do con bé ăn quá nhiều hải sản trong tiệc cưới của chú Dụ.
“Ha ha ha…” Tư Không Ngự cười đắc ý: “Nhớ ba Tư Không như vậy thì con có muốn về Tây Lăng không?”

Hinh Nhã đảo đôi mắt đen láy suy nghĩ một lúc: “Con muốn, nhưng con không thể. Con phải lấy chồng ở Long Thành, tôi đã có người trong lòng rồi nhé.”
“A?” Tư Không Ngự thật sự rất kinh ngạc, không ngờ đứa nhỏ ba tuổi lại nói với mình phải lập gia đình, nhưng anh vẫn nghiêm túc nói: “Con lấy ai?”
Hinh Nhã mặt mày cong cong cười cười: “Kết hôn với anh Khả Phàm.”
Anh Khả Phàm? Tư Không Ngự cau mày thật sâu: “Anh Khả Phàm từ đâu tới?”
Đôi tay nhỏ nhắn đầy thịt của Hinh Nhã đang nâng chiếc cằm nhỏ của cô bé, trông cô thật dễ thương đáng yêu: “Là anh Khả Phàmn của nhà chú Quản.”
Nhà chú Quản? Tư Không Ngự biết đó là ai, bên cạnh Nam Cung Dạ chỉ có một người tên là Quản, Quản Vũ – anh ta có con nuôi, xem ra chính là anh Khả Phàm trong lời của Hinh Nhã nói.
Tư Không Ngự không khỏi nhíu mày: “Không, ba Tư Không không đồng ý.”
Hinh Nhã bĩu môi: “Tại sao?” Anh Khả Phàm tốt như vậy, tại sao ba lại không đồng ý, ba Tư Không cũng vậy nhỉ?
Tư Không Ngự chưa bao giờ nói với Hinh Nhã một cách long trọng như bây giờ: “Tương lai con chỉ có thể kết hôn với con trai của ba Tư Không.”
Ah? Lần này, không chỉ Hinh Nhã tròn mắt ngạc nhiên mà Lãnh Nhược Băng đang ngồi một bên cũng ngạc nhiên mở miệng: “Tư Không Ngự, anh đúng là có vợ rồi, IQ sẽ càng ngày càng thấp nha. Chuyện như này mà anh cũng có thể nói ra được?”
Tư Không Ngự không đồng ý khẽ nhướng mày: “Đây là quan điểm chung của tôi và A Vi, chúng anh đã thương lượng xong.”
Tây Lăng Vi vừa đi xuống tầng, chân trước vừa đáp xuống bậc thang đầu tiên thì nghe thấy tiếng nói chuyện của Tư Không Ngự, trong lòng không khỏi dâng lên một cơn sóng, đúng vậy, bọn họ còn có một thỏa thuận đẹp như vậy, cô hứa sẽ cho sinh con trai cho anh. Nếu cô làm vậy thì anh nhất định sẽ hận mình đến tận xương tủy.

Bình luận (0)

Để lại bình luận