Chương 11

Một tam ca nguy hiểm và quyến rũ như vậy lại toát ra một sự hấp dẫn chết người, hơn nữa thân hình của hắn quá đỗi hoàn hảo, nếu tăng thêm một chút thì sẽ béo nhưng nếu giảm một chút thì lại bị gầy. Các cơ bắp phân bố đều khắp cơ thể khiến hắn càng thêm phần quyến rũ hoang dại, trông gợi cảm và cuốn hút lạ thường.
Mọi người đều bị thu hút bởi những con người và sự vật đẹp đẽ, và Vân Lạc không phải là ngoại lệ.
Nhưng Vân Lạc không hề quên đi sự nguy hiểm đằng sau vẻ quyến rũ khó cưỡng của tam ca.
“Tam ca, ta… ta còn việc bận… huynh… huynh cứ tiếp tục đi…” Nói xong Vân Lạc bật dậy định bỏ chạy.
Kết quả là ngay khi vừa nhảy lên, cậu đã bị một con hồ ly trắng mắt đỏ đè xuống sàn.
“Lạc Lạc, nói cho ta biết đệ muốn đi đâu, hả?” Vân Dật dù đang ở trong hình thú vẫn có một khí chất cao quý và tao nhã.
Con sói trắng nhỏ Vân Lạc bị hắn đè ở dưới thân, cậu nhỏ bé yếu ớt giống như một con non mới sinh trông vừa đáng yêu lại đáng thương, lại khiến người ta muốn hung hăng khi dễ cậu một phen.
Sự chênh lệch quá lớn về kích thước mang lại cho Vân Lạc một cảm giác căng thẳng, cậu không dám trả lời câu hỏi của tam ca.
“Ta… Ta đói… Ta muốn ăn…” Con sói trắng nhỏ đáng thương trả lời.
Cứu với, tam ca đáng sợ quá, sắp bị ăn thịt rồi!!!
“Muốn ăn sao…” Đôi mắt đỏ mỹ lệ của hồ ly khẽ nheo lại, trên mặt lộ ra một nụ cười mê hoặc.
“Dạ dạ dạ…” Con sói trắng nhỏ gật đầu thật mạnh, giống như sợ hắn không tin.
“Được… Tam ca cho đệ ăn…”
Tam ca cho cậu ăn??? Suy nghĩ bằng ngón chân cũng biết hắn muốn cho cậu ăn gì!!
Hồi đó, để trở thành một con sói đủ tiêu chuẩn nên cậu thường giả làm một con sói non ngây thơ và dễ thương. Cũng vì thế mà cậu bị tam ca dụ dỗ ăn thật nhiều tinh dịch, hoa huyệt của cậu còn bị hắn cọ xát không biết bao nhiêu lần, khiến cho hoa huyệt nhỏ bé ngày nào cũng đỏ hồng và sưng tấy như trái đào chín mọng.
Khi đó, ăn tinh dịch thì vẫn phải ăn bởi vì cậu không thể khiến mình quá khác biệt với mọi người. Nhưng bây giờ cậu đã trở thành một con sói trưởng thành, cậu sẽ không bị hắn dụ dỗ ăn dương vật như ngày xưa nữa.
“Không… Đừng mà tam ca, ta có thể tự mình ăn… Ngao…”
Chỉ thấy hồ ly mắt đỏ ngoạm lấy con sói trắng nhỏ tội nghiệp rồi duyên dáng bước đến giường, hắn đặt con sói trắng nhỏ lên chiếc giường lớn sau đó đè lên cơ thể của cậu.
Trong tình huống này, trong lòng con sói trắng nhỏ vô cùng bối rối nhưng vẫn giả vờ như bình tĩnh.
“Tam ca, ăn trên giường sẽ làm bẩn giường. Không tốt đâu, thả ta ra, chúng ta đến bàn ăn đi.”
Bình tĩnh, đừng hoảng sợ, chỉ cần bản thân kiên trì thì tam ca sẽ không thể làm gì cậu đâu!
“Haha…” Hồ ly mắt đỏ khẽ cười một tiếng, hắn đưa chân phải vuốt ve cái bụng mềm mại của sói trắng nhỏ.
“Bị bẩn thì ăn mới ngon… Tiểu Lạc Lạc…”
“…” Vân Lạc.
Nghe xem, nghe xem cái này gọi là gì? Đây là giọng điệu muốn làm chết sói và dọa chết sói đó!!
“Tam ca, nếu ăn đồ bẩn sẽ đau bụng, không được ăn đồ bẩn!!” Vân Lạc không dám nhúc nhích vì lo rằng nếu nhúc nhích sẽ kích phát bản năng thú tính của tam ca, sau đó sẽ dẫn đến hậu quả mà cậu không thể chịu được.
Vân Dật mặc kệ lời nói của cậu, hắn cúi đầu đến gần miệng sói trắng nhỏ, thè lưỡi liếm miệng của cậu một cách khêu gợi.
“Lạc Lạc ngoan, biến về hình người đi, ta sẽ thương đệ, cho đệ ăn ngon.”
Dùng giọng điệu như muốn xé xác cậu ra và ăn vào bụng, để nói với cậu rằng sẽ cho ăn một thứ gì đó thật ngon!! Cậu đâu ngu ngốc đến mức tin vào những lời nói lừa gạt trẻ con này!!!
“Tam ca, ăn như thế này thì tốt hơn. Ta thích ăn ở dạng thú, rất ngon.” Vân Lạc cũng đáp lại những lời vô nghĩa.
Vân Dật cười tủm tỉm: “Đúng vậy, bộ dạng này ăn ngon hơn…”
“Vậy… Chúng ta cứ vậy mà ăn đi…”
“A!!” Con sói trắng nhỏ kinh ngạc!
Cái gì mà ăn đi!! Hắn thực sự muốn…
Vân Lạc nhìn con hồ ly to hơn mình gấp mấy lần, rồi lại nhìn dương vật to tướng lộ ra một đoạn dài của con hắn, cậu hoảng sợ lắm rồi.
Sắp chết! Sắp chết!! Muốn đụ cậu bằng một dương vật khổng lồ như vậy, chẳng khác nào đụ chết cậu luôn hả!!!
Sói trắng nhỏ ngay từ đầu đã biết tam ca sẽ làm gì với mình, nên cậu bắt đầu vùng vẫy dữ dội.
“Tam ca bình tĩnh đi, không được làm thế được!! Ta sẽ bị huynh chơi chết luôn đó!!”
“Không giả bộ nữa?” Hồ ly cao quý ngẩng đầu, nhìn xuống sói trắng nhỏ đang giãy dụa.
“Không giả vờ nữa, tam ca, ta sẽ không bao giờ giả vờ nữa!!” Con sói trắng nhỏ cam đoan một cách đáng thương.
Hoa huyệt nhỏ phía dưới đã bị hắn liếm không biết bao nhiêu lần, ngay cả hậu huyệt cũng không thoát khỏi số phận bị hắn liếm láp dâm loạn đủ kiểu, thế này thì còn giả bộ làm gì!!
Thực ra, cậu nghĩ hắn hoàn toàn dám đút thẳng dương vật khổng lồ dưới háng vào trong hoa huyệt, chơi hư đâm nát hoa huyệt của cậu mất thôi.
Vân Dật hài lòng.
“Ngoan… Biến về đi…” Hắn dịu dàng nói.
“Dạ… Tam ca…” Vân Lạc trả lời một cách yếu ớt, ngoan ngoãn biến trở lại hình người.

Bình luận

Để lại bình luận