Chương 11

Cô kéo váy ngủ lên, mở ͼhân ra, bàn tay tinh tế sờ soạng hai môi âm hộ. Chủ nhân phảng phất chiến sĩ thấy chết không sờn, tạm dừng tɾong chốc lát, rồi sau đó quyết đoán banh hai mảnh hoa môi ra.
Một đóa hoa yêu kiều run rẩy nở rộ, giống như cô gái không rành chuyện đời. Đồng tử của ảnh đế đột nhiên co rụt lại, bụng dưới căng thẳng.
Anh kìm ném hô hấp, chậm rãi áp lên. Dương vật đi tới lối vào hoa tâm nhưng chỉ vuốt ve kên xuống, không chịu tiến vào. Lâm Tử Nguyệt không dám thả lỏng tay, thậm chí hai ͼhân cũng không dám lộn xộn.
Phải làm cùng Tần ảnh đế khi không quay phim sao? Cô chưa từng nghĩ đến. Ảnh đế…… chỉ lấy mình để dập lửa đúng không?
Cô cố nén cảm giác tê dại từ xương cụt truyền đến, đè nén tiếng rên ɾỉ “A…… ưm a……”
Ảnh đế áp lên người cô, dương vật nóng bỏng ấn lên âm đế.
“A……” Cô không nhịn được kêu thành tiếng.
Âm đế cô vẫn còn đang mẫn cảm, chạm nhẹ vào đã không chịu nổi.
“Nói cho tôi biết hiện tại em đang làm gì?” Giọng nói của ảnh đế tràn ngập quyền lực cùng khí thế.
Lâm Tử Nguyệt giống như uống phải thuốc nghe lời, ngoan ngoãn đáp lại “Đang…… đang xin lỗi, a…… A ha……”
Hoa tâm phân bố dâm dịch, một mảnh lầy lội.
“Không đúng, trả lời lại lần nữa.”
“Ở…… A a a a……” Âm đế bị cọ xát điên cuồng, Lâm Tử Nguyệt chảy cả nước mắt, “Đang…… đang làm t̠ình, a a a…….”
“Không đúng, tôi còn chưa cắm vào.”
“A a a……” Lâm Tử Nguyệt sắp điên rồi, cô ghét bỏ âm đế quá nhạy cảm của mình, mới bị đùa bỡn cả người đã run rẩy như bị giật đïện, “Em…… âm đế em bị…… Bị dương vật anh Tần cọ xát, a a…… ưm a…… A a a……”
“Trả lời chính xác, bây giờ anh Tần thưởng cho em sờ dương vật.”
Lâm Tử Nguyệt thở phì phò, run rẩy vuốt ve dương vật Tần ảnh đế.
“Tiếp tục sờ lên trên, sờ đến nơi nó tiếp xúc với âm đế em.”
Lâm Tử Nguyệt nghe lời mà sờ lên trên, sờ đến âm hộ của mình.
“Xoa nó.”
“A a a a…… A a…… Ha…… ưm…… em…… em không được.” Cô xin tha, âm đế bị xoa nhẹ đã chịu không nổi.
Nhưng lúc này cô đắm chìm tɾong trạng thái tuyệt đối phụctùng Tần Chiêu, Tần Chiêu không bảo buông cô cũng không dám buông.
“Xin tôi.”
“Tần…… anh Tần, tha cho em…… em…… em sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”
“Ồ, nghe lời như thế nào?”
“Anh Tần kêu em…… Làm cái gì…… em sẽ làm cái đó.”
“Ngoan.” Tần Chiêu đột nhiên trở nên dịu dàng. Anh cúi người xuống, ngậm lấy môi Lâm Tử Nguyệt mút vào, xoa nắn.
“Ưm ưm…… A……”
“Dương vật tôi còn đang cương, em nên làm như thế nào, hửm?”

Bình luận

Để lại bình luận