Chương 11

Sau hơn mười phút, miệng của Tuấn Kiệt đã đau rát và phía dưới cũng đã xuất tinh một hồi, Thành Nam hung hăng đụ cổ họng y vài lần, tinh dịch bắn ngập yết hầu. “Khụ khụ.” Chịu đựng một hồi, cuối cùng y cũng có được tinh dịch như mơ ước, mặc dù cổ họng rất khó chịu nhưng y chỉ ho vài tiếng, sợ ho ra tinh dịch.

Tuấn Kiệt quý trọng mà nuốt hết tinh trùng vào trong bụng.

Thành Nam vẫn chưa buông tha y, hắn cầm chiếc bánh mì mềm trên bàn lên, bọc nó quanh cặc mình, phun hết đống tinh dịch còn sót lại lên bánh mì, sau đó dùng thìa vuốt phẳng rồi đưa cho Tuấn Kiệt. “Đây, bữa sáng tôi làm cho cậu, đồ ngon đấy, đúng chứ?” Nhìn chiếc bánh mì có mùi hôi thối tanh nồng trước mặt, Tuấn Kiệt vô cùng cảm động. “Vâng, cảm ơn, cảm ơn Thành ca, anh đối với em thật tốt, thật ân cần.” Tuấn Kiệt ăn từng miếng bánh mì một, dùng lưỡi khuấy và liếm “nước sốt tinh dịch” khi ăn, cẩn thận thưởng thức hương vị, khuôn mặt y hiện lên vẻ ửng hồng sau cao trào của một con điếm. “Không ai có thể ăn bánh mì có tinh dịch đến mỹ vị tới thế này.” Thành Nam làm nhục y.

Ký ức thu hồi, Tuấn Kiệt nghĩ đến bữa ăn lúc sáng, cảm thấy bữa trưa hảo hạng cũng khiến y cảm thấy thật nhàm chán tẻ nhạt. ……….

Sân trường cuối xuân luôn tràn ngập mùi hoa xạ hương.

Các cô gái đi ngang qua bịt mũi, Vương Hân Thiến chạy một mạch, dùng tay áo che miệng và mũi, chạy về phía bạn trai.

“Anh ơi, xếp hàng ở quán trà sữa đó vất vả quá, đứng đó đau chân lắm.” Bạn gái phàn nàn nhưng anh bạn trai dường như bị mê hoặc bởi điều gì đó và hoàn toàn phớt lờ cô. “Anh ơi?” Vương Hân Thiến vỗ nhẹ Tuấn Kiệt. “Ồ, xin lỗi, anh đang suy nghĩ một chuyện, xin lỗi em” Tuấn Kiệt mỉm cười xin lỗi với cô, mái tóc vàng khẽ gợn sóng trong gió, Vương Hân Thiến đỏ mặt và nói: “Không, không sao đâu.

Anh à, anh có thể làm bất cứ điều gì anh muốn.” Trên thực tế, Tuấn Kiệt đã bị thu hút bởi mùi xạ hương của những cây xạ hương ven đường.

Cái này có mùi giống như tinh dịch của Thành ca, nhưng không đậm đà bằng của anh ấy… Được rồi!

Dừng lại đi!

Thành ca thường rất từ bi, sẵn sàng cho mình ăn tinh dịch của anh ấy, thế là đủ rồi, mình không thể xúc phạm anh ấy nữa.

Chỉ là… tinh dịch của Thành ca có mùi thơm quá.

Mùi xạ hương tràn ngập trong đầu Tuấn Kiệt, nước bọt y điên cuồng tiết ra, lỗ cúc huyệt y ngứa ngáy.

Giọng nói ríu rít của bạn gái khiến người ta phát cáu, y phải giả vờ mỉm cười với cô, điều này thực sự khiến chàng trai từ nhỏ chưa từng phải chịu bất bình nào rất bực bội. “Anh Tuấn Kiệt, đây là bạn gái mới của anh à?” Tuấn Kiệt đã đưa rất nhiều người đến dạo quanh con phố này, ở đây đều là nơi bán những thương hiệu cao cấp, nhân viên cửa hàng đều biết anh ấy. “Ừ đúng vậy.” Tuấn Kiệt mỉm cười chào hỏi, tuy Vương Hân Thiến tính cách xấu xa và có bệnh công chúa nhưng cô ấy cao ráo và xinh đẹp, được coi là nữ thần trong lòng nhiều người, y vẫn rất vinh dự khi mang cô ấy ra ngoài.

Mặc dù nghe thấy từ

“mới”

khiến tâm tình khó chịu nhưng Vương Hân Thiến vẫn rất vui vì Tuấn Kiệt sẵn sàng giới thiệu cô với người khác.

Bình luận

Để lại bình luận