Chương 11

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 11

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Sau khi tốt nghiệp đại học, một đám cưới thế kỷ đã diễn ra, làm chấn động cả giới thượng lưu thành phố. Lê Viện, đóa hoa khôi băng thanh ngọc khiết của trường đại học danh tiếng, chính thức trở thành phu nhân của Trương Vũ Khải – người thừa kế duy nhất của tập đoàn Trương thị.
Đám cưới lộng lẫy xa hoa, hoa tươi nhập khẩu rải đầy lễ đường. Lê Viện khoác lên mình bộ váy cưới thiết kế riêng trị giá hàng triệu đô, nụ cười trên môi cô rạng rỡ, e ấp nép vào lòng chú rể điển trai, lịch thiệp. Trong mắt quan khách, họ là cặp đôi tiên đồng ngọc nữ, là minh chứng cho một tình yêu thanh xuân viên mãn.
Nhưng không ai biết, đằng sau lớp vải ren trắng tinh khôi tượng trưng cho sự thuần khiết ấy, cô dâu không hề mặc nội y.
Trương Vũ Khải đã ra lệnh cho cô như vậy trước giờ cử hành hôn lễ. Hắn muốn cô phải cảm nhận được sự trống trải, lạnh lẽo bên dưới lớp váy bồng bềnh, để mỗi bước đi, mỗi cái cúi chào khách khứa, cô đều phải nơm nớp lo sợ, đồng thời lại bị kích thích bởi ý nghĩ mình đang phơi bày nơi tư mật nhất giữa chốn đông người.
Đêm tân hôn không diễn ra ở phòng ngủ lãng mạn trải đầy hoa hồng như người ta tưởng tượng. Hắn đưa cô xuống tầng hầm của căn biệt thự mới, nơi được thiết kế như một hầm ngục tình yêu thu nhỏ.
“Chào mừng em về nhà, vợ yêu.”
Vũ Khải xé toạc bộ váy cưới đắt tiền, không chút tiếc nuối. Tiếng vải lụa rách toạc vang lên như tiếng hét thất thanh của sự tự do cuối cùng. Hắn đẩy cô ngã xuống tấm thảm lông dày, không dạo đầu, không vuốt ve, mà trực tiếp chiếm đoạt.
Đêm đó, Lê Viện không còn là cô dâu mới e thẹn. Cô trở thành con búp bê tình dục của riêng hắn, rên rỉ dưới thân hắn, đón nhận sự trừng phạt ngọt ngào cho danh phận mới. Hắn muốn khắc sâu vào tâm trí cô rằng: Dù bên ngoài cô là Trương phu nhân cao quý, thì ở đây, trên chiếc giường này, cô chỉ là một con cái sinh ra để phục vụ hắn.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Lê Viện dần quen với cuộc sống hai mặt. Ban ngày, cô là bà chủ của chuỗi cửa hàng thời trang cao cấp, xinh đẹp, sắc sảo và quyền lực. Cô diện những bộ cánh thời thượng, chỉ đạo nhân viên, gặp gỡ đối tác với phong thái tự tin. Trương Vũ Khải cũng dần tiếp quản hoàn toàn Trương thị, trở thành vị tổng tài lạnh lùng, quyết đoán trên thương trường.
Nhưng mỗi khi màn đêm buông xuống, hay thậm chí là ngay giữa ban ngày, chỉ cần một tin nhắn, một ánh mắt của hắn, Lê Viện lập tức trút bỏ lớp vỏ bọc hào nhoáng, trở về đúng vị trí mà hắn đã sắp đặt.
Một buổi chiều, khi nắng vàng rót mật qua khung cửa kính sát đất của văn phòng tổng tài tập đoàn Trương thị, Lê Viện đến tìm chồng. Cô bước đi uyển chuyển trong bộ váy công sở bút chì ôm sát, tôn lên đường cong đồng hồ cát nóng bỏng.
“Vợ ơi, bảo bối, lại đây.”
Trương Vũ Khải ngồi ngả người trên ghế da quyền lực, xoay bút trong tay, ánh mắt tà mị nhìn cô vợ xinh đẹp đang bước tới. Hắn không cần nói nhiều, chỉ cần ngoắc ngón tay.
Lê Viện hiểu ý. Cô khóa trái cửa văn phòng, kéo rèm che kín mít, rồi đi tới trước mặt hắn. Không cần hắn ra lệnh, cô tự giác xoay người, chống hai tay lên bàn làm việc, chổng cao bờ mông tròn trịa về phía hắn.
“Chồng xem giúp em… hôm nay em ngoan không?”
Cô nhẹ nhàng vén váy lên. Bên dưới hoàn toàn trống trơn. Không quần lót. Nhưng nơi tư mật hồng hào ấy lại đang ngậm chặt một món đồ chơi tình thú bằng kim loại lạnh lẽo, phần đuôi đính một viên đá ruby đỏ rực lấp lánh.
“Ưm…” Lê Viện rên nhẹ khi Vũ Khải đưa tay chạm vào viên đá, ấn sâu vào bên trong.
“Ngoan lắm. Mang nó từ sáng đến giờ sao?” Hắn hỏi, giọng khàn đục đầy dục vọng.
“Vâng… từ lúc đi họp ở cửa hàng…” Lê Viện thở dốc, thú nhận. Cảm giác mang theo dị vật trong người khi đang nghiêm túc làm việc khiến cô hưng phấn đến mức ướt đẫm cả đùi non.
Trương Vũ Khải hài lòng cười khẩy. Hắn cầm lấy cây bút ký hợp đồng màu đen trên bàn, bật nắp. Đầu bút lạnh lẽo vẽ những đường nét uốn lượn lên hai bầu mông trắng nõn nà của cô. Hắn vẽ hình một chiếc dương vật thô to, kèm theo dòng chữ “Đồ chơi của Trương tổng”.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận