Chương 110

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 110

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tóc hơi dài che lấp đôi mắt, nhìn không thấy thần thái có vẻ âm trầm, hắn cúi đầu ngồi ở trên mặt cỏ, lưng dựa thân cây phía sau, một chân dài gấp khúc lên, cúi đầu như là ngủ rồi.

Chung quanh có tiếng bước chân tiếp cận, hai mắt dưới những sợi tóc mở ra,lông mi dày rậm nân lên, nhìn về phía đôi chân kia.

“Làm gì.”

Thanh âm quá mức từ lạnh lùng , vài phần xa cách.

Vu Mã Tứ học tư thế hắn, ngồi xuống ở bên cạnh.

“Cậu phải đợi cô ấy trọng sinh, nhưng lúc này mới không đến một tuần, chẳng lẽ cậu cứ định vẫn luôn ngồi ở nơi này như vậy mà đợi 300 năm sao?”

“Liên quan gì đến chuyện của anh”

“Cho dù không liên quan đến chuyện của tôi, cũn nghe tôi nói vài lời , nếu cậu không có việc gì để làm, vậy thì nghiêm túc học cách quản lý tộc quỷ hút máu đi, dù sao so vói chuyện hiện tại cậu ngồi ở chỗ này thì tốt hơn nhiều, dù sao cậu cũng không chết được, thích ứng sinh hoạt buồn tẻ , mới có thể học tập như thế nào để trãi qua cuộc sống vĩnh sinh.”

“Lão nhân.”

Hắn đột nhiên đánh gãy lời Vu Mã Tứ nói, hỏi, “Anh thì làm gì ? Trừ bỏ ở trong cung điện uống rượu, còn làm gì?”

Vu Mã Tứ cười vài tiếng, “Vấn đề cậu hỏi ra thật hay.”

“Cậu từ nhỏ đã đi học cũng ở nhân loại thế giới sinh hoạt qua, cậu biết bọn họ đều sống như thế nào không? Cả đời vì tiền tài đi liều mạng, tôi chính là cho bọn họ tiền, mua hiếp ước máu với những người đó, để nuôi sống toàn bộ tộc quỷ hút máu trong cung điện.”

Khôi Minh tựa như có hứng thú đối với lời hắn nói , ngẩng đầu lên, đem tóc mái hơi dài vuốt về phía sau .

Khóe mắt ửng đỏ, đem ngũ quan yêu nghiệt hoàn toàn bại lộ ra, làn da quá mức tái nhợt, có thể nhìn thấy gân xanh rõ ràng , từ cằm kéo dài đến bên tai.

“Tiền anh từ đâu mà có để cho họ, giết người sao?”

“Cậu vẫn là quá trẻ tuổi, thế giới nhân loại cũng có một bộ quy tắc trò chơi hoàn chỉnh , sao có thể giết người chứ? Đương nhiên là mua bán đứng đắn.”

Vu Mã tứ cùng hắn nói chuyện xưa, “Tôi coi trọng hệ thống chữa bệnh của bọn họ , hơn một trăm năm trước, công nghệ chưa bệnh của bọn họ vẫn chưa có bước tiến, tôi từ giữa mua bán, dùng thiết bị chữa bệnh đối lấy công huyết, hiện tại càng làm càng lớn, chỉ cần cho bọn họ tiền, tôi muốn bao nhiêu máu đều có.”

Điều quỷ hút máu thiếu nhất chính là máu tươi ngon, nhân loại lại là một vật chứa tạo máu, vì ích lợi, cho dù bán máu của bản thân cũng cam tâm tình nguyện.

Vu Mã Tứ đỡ thân cây chậm rãi đứng dậy, vỗ vỗ bờ vai của hắn.

“Cháu trai, muốn cùng tôi học cách như thế nào để cùng bọn họ giao dịch không? Về sau tôi chết, cậu là người phù hớp nhất để tiếp nhận công việc này của tôi.”

Ánh mắt hắn nhìn về phía những ngọn cỏ xanh ở phương xa bị gió thổi qua , mắt nheo lại sắc bén như ưng .

“Tôi sẽ suy xét.”

“Không vội, nhưng mà cũng đừng kéo dài thời gian suy xét quá , người thúc này của cậu chỉ còn lại không đến một trăm năm thọ mệnh.”

Vu Mã Tứ rời đi, Khôi Minh chậm rãi cúi đầu, lôi kéo tóc của mình, dùng sức túm xuống, giữa khẽ tay liền thấy được mấy sợi tóc.

Tựa như đắm chìm trong điều gì thống khổ, hắn nghiêng thân mình xuống , nghiêng người nằm ở trên mặt đất, thống khổ mà bắt lấy mặt cỏ, càng ngày càng dùng sức, giữa khe hở ngón tay tràn đầy bùn đất, không khống chế được mà phát ra từng tiếng khó chịu– hừ hừ –.

“Ngạch…”

Trong mạch máu đang bùng nổ khát vọng, hắn muốn hút máu, nhìn cánh tay trắng nõn của chính mình , gân xanh mặt trên ẩn ẩn hiện ra, sinh ra một cảm giác không đúng lắm.

Hắn muốn hút máu chính mình.

“Không!”

Khôi Minh bị ý nghĩ của mình dọa sốc, lúc hắn ngẩng đầu đột nhiên nhìn thấy đá trên mặt đất đã bay phiêu lãng ở không trung, chậm rãi lắc lư.

Bình luận (0)

Để lại bình luận