Chương 110

: Đối Chất
Ba ngày sau, trong đại sảnh của Đông cung, không khí căng thẳng như dây đàn sắp đứt. Tạ Du ngồi trên ghế cao, vận triều phục đen thêu giao long vàng, ánh mắt sắc lạnh quét qua căn phòng. Bên cạnh hắn, Phó Ninh Dung đứng thẳng, áo xanh nhạt toát lên vẻ thanh lịch nhưng kiên định. Nàng nắm chặt tay, che giấu sự hồi hộp khi đối mặt với thử thách sắp tới. Trước mặt họ, Tạ Hạc Di đứng giữa sảnh, khuôn mặt xinh đẹp giờ đây tái nhợt, đôi mắt lấp lánh sự bất an.
Tạ Hạc Di cúi đầu, nhưng giọng nói vẫn mang chút kiêu ngạo của một công chúa. “Hoàng huynh, triệu muội đến đây có chuyện gì? Muội còn bận chuẩn bị yến tiệc ở phủ công chúa.”
Tạ Du không đáp ngay. Hắn ra hiệu cho thị vệ, và một cuộn giấy được đặt trước mặt Tạ Hạc Di. “Đọc đi,” hắn nói, giọng trầm thấp nhưng đầy uy quyền. “Hoặc để ta đọc giúp muội.”
Tạ Hạc Di liếc qua cuộn giấy, và sắc mặt nàng ta thay đổi. Đó là những lá thư mật nàng ta gửi cho Lưu Sung, chi tiết kế hoạch bắt cóc Phó Ninh Dung và làm lung lay vị trí của Tạ Du. Nàng ta cố giữ bình tĩnh, nhưng bàn tay run rẩy đã phản bội. “Hoàng huynh, đây… đây là giả mạo!” nàng ta nói, giọng lạc đi. “Ai đó muốn hãm hại muội!”
Phó Ninh Dung bước lên, ánh mắt nàng sắc bén nhưng bình tĩnh. “Công chúa, ta đã tìm thấy một mảnh giấy ở Đại Lý tự, ghi rõ kế hoạch tại tửu lâu do ‘người của công chúa’ thực hiện,” nàng nói, giọng rõ ràng, từng chữ như mũi dao. “Ngài còn gì để nói?”
Tạ Hạc Di quay sang nàng, ánh mắt lóe lên sự tức giận. “Phó đại nhân, ngươi chỉ là một hạ quan, dám vu khống ta sao? Ngươi dựa vào đâu để nói ta liên quan?”
Tạ Du đập mạnh tay xuống bàn, âm thanh vang dội khiến cả sảnh im bặt. “Đủ rồi, Hạc Di,” hắn gầm lên, ánh mắt như thiêu đốt. “Ngươi nghĩ ta không biết ngươi đã làm gì? Ngươi hợp tác với Lưu Sung, lợi dụng lòng tin của ta, để làm tổn thương người ta yêu nhất. Ngươi có biết hành động này là tội phản nghịch không?”
Tạ Hạc Di giật mình, lùi lại một bước. Nàng ta nhìn Tạ Du, rồi nhìn Phó Ninh Dung, và cuối cùng, dưới áp lực của ánh mắt hắn và những bằng chứng không thể chối cãi, nàng ta quỵ xuống. “Hoàng huynh… muội… muội sai rồi,” nàng ta thì thầm, nước mắt lăn dài trên má. “Muội chỉ muốn giúp Nhị hoàng huynh… Lưu Sung nói rằng nếu Phó đại nhân bị bắt, ngài sẽ mất đi sự ủng hộ của triều đình. Muội không ngờ mọi chuyện lại đi xa như vậy!”
Phó Ninh Dung đứng lặng, trái tim nàng đập mạnh. Lời thú nhận của Tạ Hạc Di xác nhận những gì nàng và Tạ Du nghi ngờ, nhưng nó cũng làm nàng đau đớn. Nàng đã từng coi Tạ Hạc Di như một người bạn, dù chỉ thoáng qua. Nhưng giờ đây, sự thật phũ phàng bày ra trước mắt.
Tạ Du đứng dậy, bước xuống khỏi ghế, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhưng giọng nói đã dịu đi. “Hạc Di, ngươi là muội muội của ta, nhưng ngươi đã vượt quá giới hạn. Ta sẽ không xử ngươi theo luật triều đình, nhưng từ nay, ngươi sẽ bị giam lỏng trong phủ công chúa, không được rời đi cho đến khi ta cho phép.”
Tạ Hạc Di cúi đầu, không dám phản kháng. Thị vệ bước tới, dẫn nàng ta ra khỏi sảnh. Khi cánh cửa khép lại, không khí căng thẳng dần tan biến, để lại Tạ Du và Phó Ninh Dung trong sự tĩnh lặng.
Hắn quay sang nàng, ánh mắt dịu dàng hơn, nhưng vẫn mang chút lo lắng. “Ninh Dung, nàng ổn chứ?” hắn hỏi, bước tới gần, tay khẽ chạm vào tay nàng.
Nàng gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía Tạ Hạc Di vừa rời đi. “Ta ổn,” nàng nói, giọng nhẹ nhưng kiên định. “Nhưng Tạ Du, đây chỉ là bước đầu. Lưu Sung và Lưu Hoàng quý phi… họ mới là mối nguy lớn hơn.”
Hắn nắm lấy tay nàng, đan chặt ngón tay, truyền cho nàng sự ấm áp và sức mạnh. “Ta biết,” hắn nói, ánh mắt rực cháy quyết tâm. “Nhưng có nàng bên cạnh, ta không sợ gì cả. Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt, và ta hứa, ta sẽ bảo vệ nàng, dù phải trả giá bằng cả giang sơn.”
Phó Ninh Dung nhìn hắn, cảm nhận sự tin tưởng trỗi dậy trong lòng. Nàng siết chặt tay hắn, mỉm cười nhẹ. “Cùng nhau,” nàng nói, và trong ánh mắt họ, một lời hứa không lời được khắc sâu—một tương lai chung, dù gian khó đến đâu, họ sẽ không bao giờ rời xa.
Họ đứng đó, tay trong tay, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu lên hai bóng dáng, như minh chứng cho ngọn lửa tình yêu vừa được củng cố, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách phía trước.

Bình luận

Để lại bình luận