Chương 110

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 110

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Câu nói ngắt quãng thêm chữ nhưng đó của anh làm cô có hơi chút cảm giác kì lạ. Nhẹ nhàng thở ra một hơi. Cô vẫn yên lặng ngồi bên anh đợi anh nói tiếp. Đợi tới khi anh nói hết câu, cô mới chậm rãi cầm lấy tệp hồ sơ trên bàn từ từ mở ra xem. Bên trong có một bản hợp đồng mới một bản hợp đồng cũ. Một là hợp đồng nô lệ trước đây cô đã kí. Hai là bản hợp đồng mới có tên là hợp đồng hôn nhân. Đọc qua một lượt những gì có trong hợp đồng, cô lại không nhìn anh mà vẫn gián mắt vào mấy con chữ, giọng lại nhẹ nhàng hỏi
“Con thì sao? Chúng sẽ được ở cạnh em chứ?”
Đây quả thực là điều cô đang lo sợ. Nếu cuộc sống trở lại như cũ, vậy thì mấy đứa con cô còn được nuôi hay anh muốn đem nó gửi cho ông mà nội. Còn nữa, cô lại cảm thấy sợ những tháng ngày trước kia. Không bị chơi tới kiệt sức thì cũng là suốt ngày bò qua bò lại với một đống đồ chơi trong người. Sống lưng bất chợt lạnh toát, cơ thể nhỏ nhắn ngồi bên cạnh anh khẽ run lên. Cô cắn môi lại nhỏ giọng rụt rè hỏi.
“Trở về như trước kia sao?”
“Buổi sáng có thể gặp con trừ những ngày anh báo trước sẽ khôngừ . Sau 5h chiều cho tới 7h sáng đó là giờ em phải hầu hạ anh. Ban ngày em có thể chơi cùng con, hiểu chứ?”
Anh thừa biết cô lo sợ điều gì, anh không nói gì thêm mà chỉ nói để cô biết rõ. Cuộc sống của cô cũng như bình thường chỉ có từ 5h chiều đến sáng phải quay về như trước. Nếu cô không làm đúng như hợp đồng hay có ý chống trả cô sẽ không được phép không đuợc gặp con trong một thời gian anh quy định. Anh nói xong mới đưa tay cầm bản hợp đồng còn lại, xem xét một lượt nữa mới nói tiếp.
“Ngoài ra, từ 8h sáng đến 5h chiều em có thể đi làm, làm gì cũng được nhưng phải báo cáo lại cho anh biết. Anh không đồng ý em cũng phải biết bản thân không được phép đi đến nơi đó. Anh không thích một người vợ không biết nghe lời, em hiểu mà đúng chứ?”
Làm dâu hào môn cũng đâu thể bị quản chặt tới mức này chứ. Đột nhiên cô lại có suy nghĩ sẽ ôm cả hai đứa nhỏ chạy trốn. Cô phải chạy đi đâu được nhỉ? Chân trời góc bể, có chỗ nào nằm ngoài tầm kiểm soát của anh không đây. Thở dài ảo não. Cô không chịu anh vẫn co cách ép cô phải chịụ Cô cầm lấy cây bút bi bấm bấm vài cái ra chiều suy nghĩ một lúc mới quyết định kí vào. Bút sa gà chết. À không, phải là bút sa người chết mới đúng. Kí xong hai bản hợp đồng. Cô liền đưa trả về cho anh. Giọng lại lém lỉnh hỏi dò.
“Nếu như mà… em không chịu nổi. Em vẫn được phép li hôn mà phải không?”
“Được phép, nhưng con sẽ do anh nuôi ”
Anh có hơi đanh giọng lại trả lời câu hỏi của cô. Cô lại dám nghĩ tới chuyện ly hôn sao? Xem ra đúng là không biết trời cao đất dày là gì rồi.
“Hả? Con do em ”Cô há hốc miệng ra tính đôi co với anh một trận. Lại bị khí ngữ lạnh lùng làm cho nghẹn họng.
Anh đưa mắt nhìn hai bản hợp đồng đã được cô ký vào rồi, anh đứng dậy đi lại bàn để hai bản hợp đồng xuống rồi mới ngồi xuống ghế. Anh gương ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào ánh mắt của cô, giọng trở nên âm trầm mà cất lên;
“Bây giờ điều đó không phải là thứ mà ngươi có thể nói đâu, cởi đồ bỏ vào sọt rồi bò lại đây”
Cô nhìn đồng hồ. Giờ mới là 3h chiều, tại sao lại bắt cô cởi đồ cơ chứ. Cũng đâu phải cô bắt anh ăn chay cả tuần đâụ Sao lại muốn lúc này. Nhịn thêm 2 tiếng nữa mà cũng khó khăn thế à. Theo một loại phản xạ của con thú nhỏ khi bị mãnh hổ rình rập, hai tay cô bắt chéo ôm trọn lấy bầu ngực đẫy đã. Cô có chút hoảng sợ nhìn anh, miệng lắp bắp, chân lại lùi dần về phía cửa.
“Chưa…chưa có tới giờ mà…Em…em…muốn…con…”
“Ta bảo cởi Muốn cãi ?”
Anh gằn giọng lớn tiếng đáp lại, ánh mắt trở nên sắc lạnh nhìn thẳng vào ánh mắt của cô. Mệnh lệnh của anh có thể gián xuống bất kỳ lúc nào, cô nghĩ có thể chống đối anh sao? Anh đã không muốn nhìn thấy một cô vợ hư, không biết nghe lời cô đây chính là đang hư hỏng đấy. Anh đưa mắt nhìn đồng hồ rồi đưa mắt nhìn cô.
“Một là bò ra giữa phòng vểnh cặp mông cao lên, hai là không được phép gặp con trong 3 ngày sắp tới Chọn?”
“Em …không…”
Cô thừa hiểu tính cách của anh nên không dám nhiều lời nữa. Tên khốn này trước kia thì lấy em trai cô ra ép buộc, giờ lại lấy con của cô ra để uy hiếp.
“Tên cầm thú” Khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp tự như thiên sứ của cô xụ xuống uỷ khuất dâng trào. Hai tay run rẩy chầm chậm lột từ tấc vải trên cơ thể của mình xuống. Rõ ràng hợp đồng vừa kí, lời anh nói cũng là sau 5h chiều mới phải theo quy củ. Giờ thì hay rồi, người tàn ác thường sống thảnh thơi mà. Cô cắn cắn lấy cánh môi dưới đỏ mọng thơm ngọt như qua cherry, quỳ xuống rón rén bò ra giữa thư phòng. Hai tay để lên trên đầu, mông vểnh cao câu dẫn.
“Chủ nhân…. Chó cái cầu xin chủ nhân dạy bảo”
Anh nhìn thấy cô ngoan ngoãn bò vào tư thế cũng không có ý kiến nữa. Tay cất hồ sơ đi rồi mới mở ngăn kéo ra lấy vài dụng cụ cần thiết. Một chuột hạt dài 25cm to 3cm, một ống dẫn nhỏ đường kính 1.5cm dài 10cm trên đầu ống dẫn đã bị bịt kính, anh cầm theo một cây roi da nữa đem lại chỗ của cô. Ánh mắt đảo nhìn sang cơ thể trắng nõn đang vểnh cặp mông to tròn đó lên trước mắt của anh, anh cứ thế tùy ý vung roi đánh lên cánh mông của cô một roi vừa đủ lực
“Tại sao ta phải dạy bảo? Là ngươi phạm sai việc gì ?”
“Áa….Chó cái không nghe lời chủ nhân…”
Cô kêu ré lên đau đớn, cặp mông tròn run rẩy lắc lắc mấy cái rồi lại trở về vị trí như cũ. Cô vốn chỉ định nói thế để lấy lòng anh thôi. Ai mà ngờ anh lại lấy câu nói đó là cớ để hỏi vặn lại. Bất đắc dĩ cô mới trả lời lớn vậy đó chứ thực tình bản thân đâu có biết mình sai chỗ nào đâụ Ngược lại trong lòng còn thầm oán trách anh ngang ngược bá đạo, lừa cô kia xong hợp đồng rồi lại nuốt lời
Anh nghe câu trả lời của cô khoé môi khẽ nhếch lên, tội không nghe lời hình phạt thế nào, xem ra cô cũng biết rõ việc đó mà. Anh đưa tay banh rộng cánh mông của cô ra để xem coi nhị huyệt của cô có đủ rộng hay không. Đưa tay cầm lấy chuỗi hạt trực tiếp đem nó nhét vào bên trong nhị huyệt của cô, sau khi xong anh mới đưa tay xuống chạm lên tiểu huyệt của cô.
“Ư…a….”. Anh có thể nhẹ nhàng hơn với cô một chút không. Nhị huyệt khô khốc lại chẳng có dạo đầu, cũng chẳng có bôi trơn khiến mấy hạt châu đó ma sát vào vách thịt khiến cô đau tới ứa nước mắt.
“Cái lỗ nào nên chịu phạt nhỉ?”
Anh vừa nói xong liền đem ống dẫn nhét vào bên trong niệu đạo của cô, tránh việc cô đi tiểu bừa bãi mà không có sự kiểm soát của anh. Anh làm xong mới đứng dậy đi vòng lên trước mặt của cô, trên tay cầm lấy cây roi da vụt nhẹ vào không khí.
“Lỗ…lỗ l n thưa chủ nhân…”
Cô khó khăn lựa chọn nơi phải chịu phải. Cũng may dâm dịch ít nhiều chảy ra nên khi đầu ống dẫn nhét vào niệu đạo cũng được một chút chất xúc tác. Tiểu huyệt của cô sau khi sinh xong cũng đã phục hồi và đi vào hầu hạ chủ nhân từ hơn một năm trước nên hiện tại nơi đó cũng rất nhạy cảm. Hai cái động lại gần sát nhau như thế khó tránh được đau đớn lan truyền xuống bên dưới. Cô run rẩy dưới sàn nhà, cảm thấy thật sự hối hận khi kí vào bản hợp đồng hồi nãy. Giờ cô muốn quay xe e là đã muộn rồi.
“Hôn mu bàn chân Ngươi quên quy tắc rồi sao? Lập lại tất cả những việc ngươi phải làm khi gặp ta, không nói được hôm nay ăn tát no đấy
“Dạ…Thưa chủ nhân.”
Cô bò nhích người lên phía trước một chút, đầu cúi thấp hôn nhẹ lên mu bàn chân của anh. Rồi lại khẽ giọng xin phép, mới quỳ thẳng người dùng miệng cởi khoá quần của anh ra. Miệng ngậm lấy côn thịt liếm láp, mút vào nhả ra hệt như đang được ăn môt que kem ngon lành.
Tiểu huyệt của cô sau khi sinh xong cũng đã phục hồi và đi vào hầu hạ chủ nhân từ hơn một năm trước nên hiện tại nơi đó cũng rất nhạy cảm. Hai cái động lại gần sát nhau như thế khó tránh được đau đớn lan truyền xuống bên dưới. Cô run rẩy dưới sàn nhà, cảm thấy thật sự hối hận khi kí vào bản hợp đồng hồi nãy. Giờ cô muốn quay xe e là đã muộn rồi.
“Ưn…” – Yết hầu nam nhân nhẹ nhàng chuyển động.
Anh để cô liếm láp một chút mới nắm lấy tóc của cô kéo lên để cô ngẩng mặt lên nhìn anh. Chẳng nói chẳng rằng vung tay còn lại tát thẳng vào má cô một cái. Mặc dù rất muốn để cô bi nhưng bây giờ không phải lúc. Lạnh lùng kéo khóa quần lên, nén du͙c vọng cuồn cuộn xuống. Chân đá nhẹ cô ra rồi đi lại ngăn tủ lấy ra một chiếc dương cụ nhỏ.
Cái tát của anh làm cô nổ đom đóm mắt. Đôi mắt đỏ hoe ngơ ngác ngước lên nhìn anh, bộ mặt viết rõ lên hai chữ khó hiểu to đùng. Cô cắn chặt răng lại đau đớn ấm ức, anh chính là được nước làm tới. Lúc nãy anh đâu có nói như thế đâu, cái gì mà sau 5h cái gì mà thế này thế kia, giờ lại… đúng là dối trá, gian xảo

Bình luận

Để lại bình luận