Chương 1104

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1104

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tư Không Ngự đưa ngón tay thon dài ra nâng cằm Tây Lăng Vi: “Em để tay lên ngực tự hỏi, em có không?”
Tây Lăng Vi: “…” Em không có, ở giữa tình thân và tình yêu, cô lựa chọn buông tay anh. Cô vì bù đắp áy náy với Tây Lăng Thiến Tuyết mà lựa chọn giao anh cho người phụ nữ khác.
Cuối cùng Tây Lăng Vi rơi nước mắt, cô nên sớm nghĩ đến, anh là người đàn ông mạnh mẽ nhìn xa trông rộng như vậy, bí mật nhỏ của cô và Tây Lăng Thiến Tuyết làm sao có thể giấu giếm được ánh mắt của anh, anh đã sớm biết được tất cả, cô thật giống như một đứa ngốc, dưới đôi mắt sắc bén của chồng, lại muốn ngu ngốc lừa dối anh ôm một người phụ nữ khác vào lòng.
Cô không xứng với sự lựa chọn và quý trọng của anh.
“Tư Không Ngự, xin lỗi.” Tây Lăng Vi cúi đầu, nước mắt rơi như mưa.
Tư Không Ngự chậm rãi nâng ly nước trong tay lên: “Em mong anh uống ly nước này như vậy, anh cũng có thể giúp em đạt được mục đích, coi như anh bồi thường bốn năm chờ đợi vô ích của em, nhưng qua tối nay, anh vĩnh viễn không muốn thấy em, em tự chọn đi!”
Tây Lăng Vi đột nhiên ôm tay Tư Không Ngự vào trong ngực, mặc cho nước trong ly đổ vào người cô, ngấm dần vào quần áo lộng của cô: “Không, không muốn, là em sai rồi.” Nước mắt cô đứt đoạn như trân châu, từng giọt từng giọt rơi trên tay Tư Không Ngự: “Thật xin lỗi Tư Không Ngự, là em ngu ngốc, là em phụ lòng quý trọng của anh, em xin anh tha thứ.”
Đúng vậy, giờ phút này cô rốt cuộc cũng nhận ra được sự ngu ngốc của mình, cô giao anh cho Tây Lăng Thiến Tuyết, không phải giao hạnh phúc của anh cho một người phụ nữ khác, mà là cắm một cây dao vào trong tim anh một lần nữa, tình cảm anh từng trải qua đã định trước không thể tiếp nhận phản bội như vậy.
Cô sao có thể tổn thương người cô yêu thương sâu đậm!
Nhìn người phụ nữ đang khóc, ánh mắt Tư Không Ngự dần dần trở nên ấm áp, cuối cùng đáy lòng vẫn là đau lòng cho cô, thở dài một tiếng: “Người phụ nữ ngốc này, anh sẽ không tùy tiện muốn một người phụ nữ, chẳng lẽ em không biết sao, nếu như em muốn nhường anh cho Tây Lăng Thiến Tuyết, cả đời anh cũng sẽ ghét bỏ bản thân.”
“Là em không tốt, là em sai.” Tây Lăng Vi nằm trên đùi Tư Không Ngự, khóc càng dữ dội hơn.
Cuối cùng Tư Không Ngự không đành lòng, kéo cô lên ôm vào trong lòng: “Đã nói cả đời phải trân trọng nhau, tại sao em có thể tùy tiện ném anh ra ngoài như vậy, hửm?”
Trở về trong lòng người đàn ông này, Tây Lăng Vi giống như trải qua địa ngục tìm về trần gian lần nữa, mặc cho nước mắt thấm ướt cà vạt anh: “Em sẽ không ngốc nghếch như vậy nữa, em sẽ trân trọng anh cả đời.”
Vốn không suy nghĩ đến trách móc cô thế nào, cho nên Tư Không Ngự nhanh chóng thoát khỏi sự nhẫn tâm của bản thân mình, bàn tay nhẹ nhàng vỗ sau lưng cô, giống như vỗ về. Hồi lâu sau, anh nhẹ nhàng mở miệng: “Bây giờ anh sẽ dẫn em đi xem một màn kịch hay.” Giọng nói anh ẩn chứa một chút sát khí sau vẻ bình thản.
Sống chung thân mật nhiều ngày, Tây Lăng Vi hiểu một chút sự biến hóa tâm trạng của anh, giọng nói của anh khiến cho cô không rét mà run: “Anh…Anh muốn trừng phạt Thiến Tuyết sao?” Không, cô vẫn không hy vọng Tây Lăng Thiến Tuyết có chuyện.

Ánh mắt Tư Không Ngự lạnh lẽo, không có một chút nhiệt độ, cũng không cho bất kỳ ai phản bác: “Lúc trước cô ta mưu tính Nhược Băng, sau này lại làm nhục em, sao anh có thể để cho cô ta sống dễ dàng?” Trừng phạt? Ha ha, từ này quá văn minh, thật ra thì anh muốn mạng của cô ta.
Tây Lăng Vi sợ hãi môi đã bắt đầu run rẩy: “Không, Tư Không Ngự, em xin anh, anh bỏ qua cho em ấy đi, em sẽ khuyên em ấy thay đổi.”
Đôi mắt Tư Không Ngự trong nháy mắt hiện lên một tầng phẫn nộ: “Nếu em khuyên được, cần gì phải nhẫn nhịn cô ấy nhiều năm như vậy, nếu em khuyên được, tối nay cần gì phải tính kế chồng mình?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận