Chương 1108

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1108

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mạc Khải Thành quỵ xuống đất, đã run rẩy thành đoàn, anh ta phong lưu cả đời, lấy phụ nữ làm đồ chơi, cuối cùng lại phải chết vì một người phụ nữ, điều này khiến cho anh ta rất không cam tâm, vì vậy anh ta dập đầu như giã tỏi: “Chưởng giáo Tư Không, tha mạng.”
Nghe được hai chữ thiêu sống, mặt Tây Lăng Thiến Tuyết đã không còn một giọt máu, cô đã thấy tận mắt người bị phạt thiêu sống mà chết, hành hạ như thế, địa ngục chỉ có như vậy.
Sắc mặt Tây Lăng Sưởng lại ảm đạm, giọng nói run rẩy dữ dội hơn: “Chưởng giáo Tư Không, vì lợi ích của hoàng thất, xin giảm nhẹ hình phạt.”
Đường nét rõ ràng trên gò má tuấn tú của Tư Không Ngự, lạnh lùng như băng: “Các anh cũng sai rồi, không phải là chưởng giáo tôi đây trừng phạt bọn họ, là thần linh, ta chẳng qua là thay mặt thần linh thi hành giáo lý mà thôi.” Đôi mắt đen nhẹ chuyển qua phía Thương Lang: “Thương Lang, cứ làm việc theo ý chỉ của thần linh đi.”
“Vâng.” Thương Lang khom cúi người nhận lệnh, rõ ràng đã sớm có chuẩn bị, anh ta vung tay lên thì có mười mấy chấp sự của thần điện cầm dụng cụ tra tấn tiến vào lớn sảnh, muốn xích Mạc Khải Thành và Tây Lăng Thiến Tuyết lại.
Ở một quốc gia tôn giáo như Tây Lăng, bất cứ chuyện gì liên quan đến thần linh, đều vô cùng bỏng tay, không ai dám nói nhiều một câu, cho nên sau lưng Mạc Khải Thành tuy có Mạc gia lớn mạnh, nhưng người của Mạc gia không ai dám nói cho anh ta một câu, anh ta đã thoát khỏi che chở của biển cả, là một con cá đang giãy giụa trong lưới đánh cá của ngư dân. Cho nên anh ta cam chịu số phận bị chấp sự thần điện xích lại.
Tây Lăng Thiến Tuyết vẫn có thể tìm được chút ấm áp, anh trai cô từ đầu đến cuối chưa từng buông tay cô ra, khi chấp sự thần điện muốn xích Tây Lăng Thiến Tuyết lại, dưới tình thế cấp bách anh ta rút súng ngắn ra: “Ai dám thử động đến cô ấy một chút?”
Tư Không Ngự lạnh lùng không nói gì, đôi môi quét qua một nụ cười nghiền ngẫm, chỉ có Thương Lang sải bước tiến lên: “Người ngăn cản chấp sự của thần điện, thì tội giống như phạm nhân.”
Vừa nói Thương Lang, Arthur đồng loạt rút súng ngắn ra nhắm vào Tây Lăng Sưởng, không khí tại hiện trường gươm súng sẵn sàng, trận chiến ác liệt hết sức căng thẳng. Suy cho cùng Tây Lăng Sưởng vẫn còn là một vị hoàng tử, hôm nay Tư Không Ngự không muốn giết thêm một người, cho nên đây chẳng qua là một sự kinh hoàng. Nhưng anh làm việc luôn quái đản, không ai đoán được bước kế tiếp rốt cuộc anh sẽ làm gì, cho nên bây giờ căng thẳng đến cả tiếng thở cũng không nghe được.
Tây Lăng Vi ngồi ngẩn người trong phòng Tổng thống, dường như xuất hiện linh cảm gì đó, đột nhiên đứng dậy lao ra khỏi phòng, muốn đi xuống lớn sảnh dưới lầu nhìn một chút,nhưng lại thấy Lâm Mạn Như đang đứng canh giữ ở cửa.
“Phu nhân chưởng giáo, xin dừng bước.” Lâm Mạn Như đeo mặt nạ con bướm màu đen, im lặng giống như hoa hồng đen, cả người tỏa ra khí chất lạnh như băng khiến cho cả người Tây Lăng Vi hơi ngừng lại, cô biết đâu là người Tư Không Ngự sắp xếp ngăn cản cô.
Tây Lăng Vi nhìn Lâm Mạn Như cầu xin: “Lâm Mạn Như, cô để cho tôi đi xuống đi, tôi phải đi xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Lâm Mạn Như không mảy may động đậy, mệnh lệnh của Tư Không Ngự cao hơn tất cả, không phải Tây Lăng Vi điềm đạm đáng yêu là có thể thay đổi được: “Phu nhân chưởng giáo, chưởng giáo ra lệnh cho tôi bảo vệ phu nhân, đợi phu nhân nghỉ ngơi xong rồi sẽ hộ tống người trở về điện, cho nên người không thể xuống dưới.”
Tây Lăng Vi biết, nếu Lâm Mạn Như không thả, cô nhất định không đi được, vì vậy cô thở dài thật sâu: “Vậy cô nói cho tôi biết, Tư Không Ngự định trừng phạt Tây Lăng Thiến Tuyết như thế nào?”
Lâm Mạn Như nhìn xuống không nói, rõ ràng không muốn nói gì thêm.
Tây Lăng Vi sốt ruột: “Cô không nói, thì để cho tôi đi xuống xem.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận