Chương 111

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 111

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Mặc dù hai người đã nhiều lần thẳng thắn nhìn nhau nhưng Cung Tiểu Thanh chưa bao giờ chú ý đến vết sẹo này vì vị trí khuất và nước da hơi ngăm đen của Hàn Thành.
Vừa hỏi vừa kinh ngạc đồng thời vươn ngón tay vuốt ve nhẹ nhàng.
“Đây là do Hàn Thuần làm sao?”
Hàn Thành gật đầu, nói về quá khứ mà ông không muốn nhớ đến nhất.
“Ừm, con dao này suýt giết chết anh.”
“Anh ta… anh ta vì cái gì mà làm như vậy, anh là ba của anh ta ”
Hàn Thành không lập tức trả lời, mà quay đầu lại, từ tɾong ngăn tủ phòng ngủ chỗ sâu nhất tìm được một chồng ảnh chụp, tɾong ảnh đều là Hàn Thành và con trai chụp cùng nhau, đa dạng phong cảnh, các loại sân chơi cùng các điểm du lịch, bắt đầu khi Hàn Thuần ba bốn tuổi, cho đến khi học hết cấp hai, qua những bức ảnh có thể thấy mối quan hệ giữa hai cha con họ khá tốt khi Hàn Thuần còn nhỏ, điều này hoàn toàn khác với sự thờ ơ bây giờ.
Đợi sau khi Cung Tiểu Thanh xem xong những bức ảnh, Hàn Thành bắt đầu nói về nó.
“Mặc dù Hàn Thuần không phải là con ruột của anh, nhưng anh luôn coi nó như con ruột của mình, khi nó còn nhỏ, anh vốn chưa đi làm việc gì cả, hết lòng chăm sóc nó lớn lên, sợ nó sẽ trở nên méo mó vì thiếu tình yêu thươռg, cho đến khi nó lên trung học có thể tự lo cho mình, anh mới bắt đầu lập nghiệp.
“Anh luôn tin rằng, môi trường mới là yếu tố lớn nhất tạo nên một con người, nhưng điều này vẫn chưa được xác nhận ở Hàn Thuần, đứa trẻ này từ nhỏ đã không được yêu thí¢h, con chim mà anh nuôi, mèo con chó con anh đã tặng cho nó, thậm chí cả cá vàng, tất cả đều bị nó giết một cách tàn bạo không trừ một thứ gì.”
“Một ngày nọ, nó đột nhiên bị ám ảnh bởi việc muốn có mẹ, làm sao anh có thể nói với nó rằng mẹ ruột của nó là một kẻ buôn ma túy, hay bị chính ba ruột của nó ép chết? Anh chỉ có thể nói với nó rằng mẹ nó đã qua đời vì bệnh tật, nhưng nó cứ khăng khăng đòi mẹ không ngừng…”
“Lúc đó anh thực sự bị nó làm cho lực bất tòng tâm, thậm chí còn hỏi ý kiến
bác sĩ tâm lý để tìm cách giải quyết, nhưng sau khi mô tả tình trạng của Hàn Thuần với bác sĩ tâm lý, anh đã nhận được câu trả lời khiến anh rấtbất ngờ, bác sĩ nói, đứa trẻ này nó vốn không muốn mẹ, đây chỉ là cách để nó hành hạ anh thôi ”
“Nhưng lúc đó anh không tin những gì bác sĩ tâm lý nói, sau đó, Tôn Kim Phươռg tìm đến anh, đó là thời điểm anh khởi nghiệp khó khăn và bận rộn nhất, anh giữ bà ta lại để chăm sóc cuộc sống của Hàn Thuần, lúc đầu thì cũng bình thường, nhưng dần dần anh phát hiện tính tình của Tôn Kim Phươռg rấtcó vấn đề, anh đã cùng Hàn Thuần nói chuyện rấtnhẹ nhàng, muốn để Tôn Kim Phươռg rời đi và sẽ có người khác chăm sóc cho nó. Khi đó, nó đồng ý dễ dàng mà không hề tỏ ra phản kháng, nhưng anh tuyệt đối không ngờ rằng, đêm đó nó nhân lúc anh đang ngủ lại đâm vào lưng của anh, sau đó điên cuồng mắng mỏ anh, anh mạng lớn, lái xe đến bệnh viện mới hôn mê, sau ba ngày tɾong phòng cấp cứu mới tỉnh lại, nhát dao này cũng đã đâm vào tình cha con yếu ớt giữa anh và nó, đồng thời cũng khiến anh mất đi chút nhiệt huyết cuối cùng tɾong cuộc sống này.”
Sau khi nghe Hàn Thành kể lại, Cung Tiểu Thanh cảm thấy lạnh sống lưng, biết rằng Hàn Thuần không bình thường, nhưng không ngờ anh ta lại biến thái như vậy, nhưng tɾong lòng cô cũng hiện lên một câu hỏi rấtthực tế.
“Con của anh biến thái như vậy, anh còn giới thiệu em với anh ta, anh yêu em hay là hại em ”
Nhưng những gì Hàn Thành nói tiếp theo đã giải đáp những nghi ngờ của cô.
“Nhưng sau sự việc đó, Hàn Thuần đã thay đổi hoàn toàn, nó quỳ xuống trước mặt anh và xin lỗi một cách cay đắng, nó bắt đầu chăm chỉ học tập và thái độ của nó đối với anh trở nên rấttôn trọng và hiếu thảo, lúc đầu, anh đã có thái độ hoài nghi, nhưng sau hơn mười năm, anh cũng tin vào sự thay đổi của nó, nghĩ rằng lúc đầu có thể là do nó ở tɾong thời kỳ nổi loạn, đó chỉ là nhất thời bốc đồng, tuy rằng giữa bọn anh không thiết lập được tình cha con nhưng những năm tháng làm bạn với nhau vẫn có chút tình cảm, dù sao lúc đầu anh đã nhận nuôi nó, cho nên anh nhất định sẽ có trách nhiệm với nó đến cùng, nhưng cho đến khi sau cuộc nói chuyện với nó vừa rồi anh mới phát hiện ra, trên thực tế, nó không hề thay đổi, mà là đang ngụy trang, Tiểu Thanh, anh cũng bị nó lừa dối… cho nên…”
Lời nói của Hàn Thành có thể coi như giải quyết nghi vấn của Cung Tiểu Thanh, nhưng những điều này không quan trọng, chỉ là Hàn Thành không hiểu, chính ông cũng từng nói đây là điều ông hối hận nhất tɾong đời, còn đối với nội dung và kết quả của cuộc nói chuyện giữa hai người, Cung Tiểu Thanh cũng không quan tâm đến, lúc này cô chỉ có một suy nghĩ, cô phải sống tách biệt với Hàn Thuần, cách xa tên cặn bã này.
“Hàn Thành, em không muốn làm khó dễ anh, nhưng sự thật là như vậy, nếu như chúng ta muốn ở bên nhau, nhất định phải cùng Hàn Thuần ở riêng.”
Lần này, Hàn Thành đồng ý với tuyên bố của Cung Tiểu Thanh mà không do dự nhiềụ
“Thật ra, anh cũng có kế hoạch này, nhưng anh không muốn để em và anh sống lén lút… chỉ là… anh sợ nó đi nói khắp nơi… anh thì không có gì… chỉ là anh sợ em…”
Cung Tiểu Thanh cũng nghe thấy lời đe dọa của Hàn Thuần vừa rồi, điều khó chịu nhất tɾong cuộc đời cô là bị đe dọa, điều này thực sự đã cho cô dũng khí để không sợ hãi.
“Em cũng không sợ, Hàn Thành, em đã quyết định sẽ không lùi bước, anh ta muốn nói thì nói, em mặc kệ ”
Bản lĩnh của Cung Tiểu Thanh cũng xua tan những lo lắng cuối cùng của Hàn Thành, ông thở dài một cách u sầụ
“Kể từ khi nhận nuôi nó, anh đã cố gắng hết sức để mang đến cho nó một cuộc sống và sự giáo dục tốt nhất, ngay cả công việc cũng là việc riêng duy nhất mà anh sử dụng͟͟ mối quan hệ của mình tɾong đời, bây giờ nó đã gần ba mươi tuổi, không còn là một đứa trẻ… Tiểu Thanh, vài ngày tới anh sẽ nói chuyện với nó lần cuối, anh muốn thành lập một quỹ ủy thác cho nó, đây có thể coi là hoàn thành trách nhiệm cuối cùng của anh với tư cách là một người ba.”
Lúc này Hàn Thành cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, ông cũng không phải là thánh nhân, tính cách khó chịu của Hàn Thuần và nhát dao chí mạng ngay từ đầu đã khiến ông mất hết tình cảm với Hàn Thuần, thậm chí tɾong lòng ông còn ċһán chường, điều duy nhất ràng buộc ông là trách nhiệm làm ba trên danh nghĩa, ông không biết cuối cùng của trách nhiệm này là ở đâu, nếu không có bước ngoặt của Cung Tiểu Thanh, có lẽ cả đời này ông cũng khó thoát khỏi vòng xoáy dị dạng này.
Cung Tiểu Thanh giơ tay ôm lấy ông.
“Anh quyết định được là tốt rồi, Hàn Thành, em không quan tâm tiền bạc gì cả, hiện tại em chỉ cần anh ”
Cung Tiểu Thanh cũng thừa nhận rằng có thể có chút trái với lương tâm, nhưng đó thực sự là biểu hiện ͼhân thành nhất của cô vào thời điểm này.
“Tiểu Thanh…”
Hàn Thành cũng xoay người ôm lấy cô, thủ thỉ trìu mến, Cung Tiểu Thanh tưởng ông có chuyện quan trọng muốn nói liền đáp lại.
“Ừm…”
“Cái đó… lúc ở công ty không phải em đã nói… quay về… sẽ mang đôi tất đó cho anh xem…”

Bình luận

Để lại bình luận