Chương 111

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 111

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Khương Hân mệt đến thở hồng hộc, hoàn toàn không chút sợ hãi lát nữa sẽ có hậu quả gì.

Anh chậm rãi bỏ tay xuống, trong con mắt kia có không ít tơ máu đỏ, ánh mắt nhìn cô chằm chằm, giống như quái vật có thể ăn thịt người, lạnh giọng quát lớn.

“Muốn bị chơi có phải không?”

Cô đỏ mặt, rơm rớm nước mắt, quả thực chính là một con mèo con mặc người bài bố, gắt gao trừng mắt nhìn anh, lại không hề có lực uy hiếp.

Anh theo đó cười lạnh một tiếng, đưa tay muốn vươn ma trảo về phía cô, Khương Hân bỗng nhiên vỗ một phát vào mặt nước, rống to về phía anh, “Cút đi!”

Tất cả những bọt nước kia đều bắn tung tóe vào mắt anh, đột nhiên không kịp phòng ngừa, anh ngã ngồi đặt mông xuống đất, trầm mặc cúi đầu che hai mắt lại.

Tốt lắm.

Coi như anh thua.

Sau khi cơm nước xong, cô dựa vào chiếc ghế bập bênh trước cửa sổ, trên người được khoác một tấm chăn dày, cả người co lại trong chăn mơ màng sắp ngủ. Người đàn ông từ bên ngoài trở về, mang theo một thân hơi nóng đi tới bên cạnh cô, hình như còn cầm thứ gì đó trong tay.

Cô mệt mỏi mở mắt ra thì thấy đó là một cốc nước dừa, đưa tới bên miệng cô.

“Nếm thử đi.”

Cô lại nhắm mắt lại lần nữa, trầm mặc cự tuyệt.

Phó Hựu cũng không giận, ngồi xuống cạnh cô, Khương Hân có thể nghe thấy tiếng anh uống nước dừa qua ống hút, trong lòng lựa chọn tính làm lơ, lại bỗng nhiên nghe anh nói.

“Có hơi ngọt, không ngon bằng nước dâm bên dưới của bảo bối.”

Cô mở mắt, hung hăng trừng anh, “Anh có thể ngậm miệng lại được không! Không nói thì cũng chẳng có ai bảo anh câm đâu!”

Trên mặt vẫn luôn nở nụ cười, anh đặt nước dừa sang một bên, nghiêng người đưa tay vào bên dưới chăn của cô. Khương Hân thầm kêu không ổn, nắm lấy cánh tay rắn chắc của anh đẩy ra ngoài.

“Cút ngay!”

Phó Hựu không vui, cầm lấy tay kia của cô, hơn nữa đầy mặt tươi cười mà uy hiếp, “Nếu em không nghe lời nữa, vậy tôi liền đè em ở chỗ này mà chơi, hôm nay làm hai lần, không biết thân thể em còn có thể chống đỡ được hay không, cùng lắm thì một tuần không xuống được giường, ăn uống đều là do tôi đút phỏng chừng em cũng rất hưởng thụ đi.”

Lời uy hiếp không mang theo bất kỳ nhịp điệu nào của anh mới là đáng sợ nhất, dù thế nào đi nữa, cũng không ngăn cản được bàn tay kia tấn công, đang từ từ di chuyển dưới thân cô, cuối cùng vén váy cô lên, chạm vào bên dưới cô.

“Hô…”

Ngón tay thon dài khẽ cọ xát âm đế cô, hai ngón tay tách môi âm hộ của cô ra, ngón giữa bắt đầu từ từ nhét vào trong huyệt khô ráo.

Nhìn vẻ mặt chịu đựng của cô, anh bỗng nhiên tò mò hỏi, “Nước dâm của em pha với nước dừa sẽ là vị gì đây?”

“Đừng…”

Cô biết anh muốn làm gì, cặp mắt mèo kia xấu hổ giận dữ trừng mắt nhìn anh, ngược lại chọc cho anh dâng lên một thân hỏa.

“Ngoan, đừng nhìn tôi như vậy, sẽ chỉ làm tôi càng muốn chơi em thôi.”

Ngón tay dần dần thò vào trong, qua lại quấy loạn bên trong nơi khô ráo kia, chẳng được bao lâu, nước đã ra nhiều.

Khóe miệng anh mơ hồ chứa ý cười, theo nước dâm bên dưới càng ngày càng nhiều, gần như làm ướt hết cả lòng bàn tay anh, ngón tay đâm vào nhanh chóng phát ra âm thanh nhóp nhép.

“Bé dâm, không khó chịu sao? Có muốn dương vật lớn nhét vào không?”

Không đếm xỉa đến lời nói dâm đãng trong miệng anh, Khương Hân bắt lấy cánh tay anh, kẹp chặt hai chân, nhưng căn bản không ngăn cản được thế tiến công của anh, mặt đỏ lên lắc đầu nguầy nguậy, “Đừng, khó chịu, đau…”

“Hử, hôm nay trước không làm, không bằng chúng ta thử xem mùi vị gì đi.”

Nói rồi anh duỗi ngón tay ra, nước dâm trên đầu ngón tay kia gần như sắp nhỏ giọt xuống.

Vừa cầm nước dừa mới đặt bên cạnh lên, thò ngón tay vào, sau đó cho vào miệng mình. Khương Hân cảm thấy buồn nôn, nhưng giây tiếp theo không hề phòng bị, anh đã nhét ngón tay vào trong miệng cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận