Chương 1124

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1124

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chạy đến cửa hoàng cung, phát hiện xe của Tư Không Ngự thật sự yên tĩnh dừng ở ven đường, chiếc xe sang trọng hàng đầu thế giới, kiểu dáng thon gọn hoàn hảo, cảm giác màu đen dưới ánh đèn đường lấp lánh rực rỡ mê người, vô cùng tôn lên khí chất của anh.
Tây Lăng Vi thấp thỏm đi tới, không cần khom người gõ cửa, Tư Không Ngự đã mở cửa xe cho cô, anh ngồi ghế lái, giống như một vị vua uy nghiêm, ánh mắt anh rất sâu lắng, sắc mặt cũng rất nặng nề.

Tây Lăng Vi ngồi vào vị trí bên cạnh ghế lái, căng thẳng xoắn chặt vạt áo, cô không biết nên nói câu gì trước, lúc trước luôn là cô chủ động đi theo anh nói chuyện, lần nào cô không biết nên mở miệng thế nào, vì vậy trong xe trở nên vô cùng gượng gạo, rất căng thẳng, rất nặng nề.
Tư Không Ngự cũng không có muốn nói, gò má khôi ngô phác họa độ cong lạnh lùng, đôi mắt sắc bén chỉ nhìn về khoảng trống phía trước, không nhìn cô. Điều này càng khiến cho Tây Lăng Vi căng thẳng, mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng cô lấy hết can đảm: “Anh… Anh không phải nói… Muốn ly dị… Á!”
Cô còn chưa nói hết câu, Tư Không Ngự đã đạp mạnh ga, xe lao đi như mũi tên vậy, Tây Lăng Vi hoảng sợ tay chân luống cuống tìm được dây an toàn cài chắc, vì quá hoảng loạn, cho nên kính râm thật to rơi xuống, vướng trên một bên lỗ tai, cho thấy cô nhếch nhác thế nào.
Lần đầu tiên cô ngắt điện thoại của anh, sau đó còn chậm chạp không xuất hiện, để anh đợi lâu như vậy, nỗi tức giận trong lòng Tư Không Ngự giống như suối nguồn vậy, ồ ạt chảy ra. Sau đó cuối cùng thấy cô xuất hiện, cô lại đeo một cái kính mát thật to, hơn nửa đêm, cô đeo kính mát làm gì, giả ngầu trước mặt anh à? Cho nên anh càng tức giận. Nhưng lúc này thấy dáng vẻ thảm hại của người phụ nữ, lại thấy hai mắt sưng đỏ, trong nháy mắt anh đã hiểu tất cả, trong lòng không khỏi buồn cười, lực dưới chân cũng nới lỏng một chút, tốc độ xe cuối cùng cũng chậm lại.
Nhưng Tây Lăng Vi vẫn còn hoảng hồn: “Tư… Tư Không Ngự, anh muốn mưu sát sao?” Giọng nói của cô nghe rất tủi thân, gần như sắp nghẹn lời.
Sắc mặt Tư Không Ngự vẫn sa sầm, khóe môi hơi nhếch lên, nhớ tới tối hôm qua, người phụ nữ này không phải rất lợi hại sao, còn giống như một đóa hoa hồng vang vang đòi ly hôn với anh, lại còn mang theo kích động nói với anh ở bên cạnh anh giống như một trò cười, nhưng đáng ghét nhất là cô lại còn cầm một tờ đơn ly hôn đưa cho anh, dáng vẻ ngày đó rõ ràng là muốn trở về, kết quả thế nào, bây giờ nhìn cô khóc, đôi mắt đã sưng như quả táo.
Nỗi buồn của Tây Lăng Vi vì căng thẳng mà chuyển sang hoảng sợ, lại vì hoảng sợ mà chuyển sang không hiểu chuyện gì cả, Tư Không Ngự vẫn luôn không nói câu nào, mà chỉ chăm chú lái xe, mắt nhìn thẳng, ngay cả ánh mắt cũng lười cho cô một cái, cô thật sự không hiểu rốt cuộc anh muốn làm gì. Trong lúc mơ hồ, cô phát hiện xe không phải là lái về hướng thần điện, mà lái về phía ngoại ô, một tiếng sau, cô nhìn thấy dãy núi sừng sững ở ngoại ô.
“Tư Không Ngự, anh muốn đưa em đi đâu?” Tây Lăng Vi cố mở to đôi mắt sưng đỏ, nhìn con đường đen kịt phía trước một chút, rồi lại nhìn Tư Không Ngự. Anh rốt cuộc là có ý gì, Tây Lăng Sưởng nói anh đến để làm lành với cô, chính anh cũng nói là đến để nói chuyện ly hôn với cô, cho dù là loại nào, thì dù sao cũng phải nói chuyện chứ, hơn nữa cho dù là chuyện gì, cũng không đến mức lái đến vùng ngoại ô hoang vu này chứ.
Tư Không Ngự vẫn không nói lời nào, đột nhiên mạnh mẽ đánh lái, quay xe một vòng, sau đó đột ngột dừng lại.
“Xuống xe!” Lạnh lùng ném lại một câu đó, Tư Không Ngự đã tự mở cửa xuống xe.
Nơi này đúng thật là hoang vu, ngay cả đèn đường cũng không có, bốn phía một mảng đen kịt, chỉ có một chút ánh sao yếu ớt để chứng minh nơi này thật sự là trần gian.

Bình luận (0)

Để lại bình luận