Chương 113

Anh hỏi: “Em muốn kết hôn với anh?”

Diệp Chi không chút do dự gật đầu: “Dạ.”

Trong đêm đông lạnh đến thấu xương, hơi rượu trên người Diệp Chi giảm bớt, cô co ro lại thành một bọc. Diệp Nam Phong bật máy sưởi trong ô tô, ôm cô vào lòng. Nhìn thấy cái mũi đỏ bừng vì bị đông lạnh của cô, cơ thể cô không ngừng run lên, anh đặt tay cô vào lòng bàn tay của mình và xoa xoa.

Hành động giống như tên biên kịch kia.

Diệp Chi phản cảm thu tay lại: “Đừng chạm vào tay em.”

Nhìn thấy thái độ chán ghét của cô, nhưng Diệp Nam Phong vẫn rất hưng phấn: “Chi Chi, em không biết anh vui đến thế nào đâu…”

Anh thậm chí không thể ngay lập tức lái xe, chỉ muốn ôm Diệp Chi trong không gian chật chội này, không muốn buông lỏng một khoảnh khắc nào.

Mất đi động tác của bàn tay kia, sự chán ghét cũng biến mất một cách sạch sẽ, Diệp Chi trốn vào lòng Diệp Nam Phong, hít thở hơi ấm quen thuộc trên người anh.

“Ba mẹ sẽ đồng ý chứ?”

“Sẽ, họ rất muốn em trở về nhà, cách chúng ta làm là lựa chọn tốt nhất.”

Diệp Chi ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của Diệp Nam Phong, ánh mắt trước đây khiến cô sợ hãi giờ đây tràn đầy một mảnh thâm tình, trước đây bất cứ ánh sáng nào chiếu vào đôi mắt anh cũng bị nuốt chửng, giờ đây lại được ánh đèn trong xe phản chiếu làm đôi mắt trở nên rạng ngời.

Đôi mắt người đàn ông giống như có ánh nước, Diệp Chi sờ lên khóe mắt anh, nhưng không sờ thấy dấu vết ẩm ướt nào.

Diệp Nam Phong lại một lần nữa nắm lấy tay cô vuốt nhẹ lên đuôi mắt của mình, Diệp Chi nhìn khuôn mặt hiền lành của anh trai, cũng không tránh né nữa, nhìn anh càng ngày càng tới gần, trong khoảnh khắc môi họ gần nhau, cô nhắm hai mắt lại.

Trước đây cô không muốn nên anh trai đã cưỡng ép cô, anh luôn hôn cô một cách bá đạo và ngang ngược, mỗi lần chạm vào đều hôn rất sâu, hôn đến khi môi cô sưng đỏ lên mới chịu buông ra.

Hiện tại cô tình nguyện chủ động đến gần, nụ hôn của Diệp Nam Phong ngược lại rất nhẹ nhàng và kiềm chế. Anh chỉ chạm nhẹ một cái lên môi cô rồi tách ra, ánh mắt anh dừng trên đôi môi hồng hào, lại cúi xuống hôn lên khóe môi cô, cứ như vậy chạm vào rồi lại tách ra.

Vốn đã quen với cách hôn mãnh liệt của Diệp Nam Phong, cách tiếp cận từng chút một này làm Diệp Chi cực kỳ khó chịu, cô chưa kịp nhấm nháp thì anh đã rời đi, Diệp Chi nhịn không được mà đuổi theo anh.

Diệp Nam Phong giơ tay nâng cằm cô lên, nụ hôn dần dần sâu hơn, cuối cùng anh cũng không thể kiềm chế được dục vọng chiếm hữu của mình. Lúc Diệp Chi nghe được hơi thở gấp gáp của anh cũng là lúc đôi môi họ dán chặt vào nhau. Diệp Nam Phong đẩy người về phía trước làm cơ thể cô ngửa ra sau, bàn tay đặt trên cằm kịp thời vòng ra sau gáy, ấn chặt đầu cô về phía anh.

Diệp Chi ôm lấy cổ anh, cảm giác lạnh lẽo trong cơ thể dường như cũng vì nụ hôn này mà biến mất.

Có vẻ như việc chấp nhận anh trai bằng cả trái tim cũng trở nên dễ dàng hơn. Thân thể cô khao khát anh và tâm lý cô dựa dẫm vào anh. Mâu thuẫn giữa hai anh em thường bị lãng quên sau một đêm, bây giờ cũng vậy, sau một khoảng thời gian dài, những sự việc khiến cô tức giận dần tan thành mây khói

Diệp Nam Phong buông môi cô ra, di chuyển sang bên cạnh, ngậm lấy vành tai lạnh băng của cô vào trong miệng quấy loạn.

Diệp Chi trực tiếp đối diện với phản ứng cơ thể mình, cảm giác nóng rát ngứa ngáy lan tỏa trong cơ thể làm cô phải hít sâu một hơi, cảm nhận được hơi ấm do Diệp Nam Phong mang đến cho mình.

Vừa hôn anh vừa thò tay vào trong vạt áo Diệp Chi, ghé vào tai cô với hơi thở ấm áp nói: “Anh giúp em hút sạch sữa trước khi về nhà được không?”

Diệp Chi đỏ mặt: “Được.”

Lúc này, người cô đã không còn thấy lạnh nữa, thậm chí còn có xu hướng đổ mồ hôi, cởi áo khoác ngoài ra mới làm cô thoải mái hơn. Diệp Nam Phong vén áo len lên, thuần thục cởi nút thắt áo ngực, hai bầu ngực trắng nõn ngay lập tức lộ ra ngoài.

Bàn tay to lớn của Diệp Nam Phong nắm lấy bộ ngực mềm mại, lượng sữa bị rỉ ra đã bớt nghiêm trọng hơn trước, nhưng sau khi dùng tay bóp nhẹ một cái, dòng sữa màu trắng vẫn chảy ra từ núm vú, rơi xuống người Diệp Chi và làm ướt mu bàn tay anh.

Bình luận

Để lại bình luận